Vũ Tiểu Kiều kiên cường nhẫn nhịn dòng nước mắt nóng từ trong khỏe mắt, giọng nói lạnh lùng và sắc bén. Đường Khải Hiền đặt tấm thẻ ngân hàng vào trong tay Vũ
Tiểu Kiều: “Tôi không hy vọng, một người con gái vì tiền mà lâm đường lạc lối!”
Vũ Tiểu Kiều nhìn tấm thẻ ngân hàng năm yên tĩnh trong lòng bàn tay, thật nóng bỏng, thật chua cay.
Lúc này có thực sự có chút kích động. Nếu có nhận tấm thẻ này thì cô có thể thả lòng một chút, không cần bị đè nén đến gần như nghẹt thở Nhưng làn sương mù ở khóe mắt cô ngày càng dày đặc hơn, đôi mắt đen được bao trùm trong màn sương của nước, lấp lánh khiến người khác phải xót thương.
Đường Khải Hiên bằng nhiên cảm thấy không thoải mái. Mặc dù anh không thích Vũ Tiểu Kiều, cảm thấy cô rất tinh ranh, tâm cơ sầu, nhưng Tịch Thần Hạn dường như rất quan tâm đến cô!
Ở nhà hàng Tây lần trước, anh còn tưởng rằng Tịch Thần Hạn không có ý gì với Vũ Tiểu Kiều. Nhưng mà lần này Vũ Thanh Tùng phát bệnh đưa đến phòng cấp cứu, Tịch Thần Hạn không những âm thầm trả toàn bộ tiền viện phí, mà còn chỉ đích danh anh làm bác sĩ chữa trị cho Vũ Thanh Tùng.
Đường Khải Hiện hiểu rõ Tịch Thần Hạn, anh ấy không phải là một nhà từ thiện, càng không biết thế nào là thương hoa tiếc ngọc. Sự quan tâm của anh ấy dành cho Vũ Tiểu Kiều phần nhiều là bởi vì anh ấy có ý với Vũ Tiểu Kiều.
Tên hòa thượng Tịch Thần Hạn không dễ dàng mà động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/1711095/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.