Chương trước
Chương sau
Bạch Minh Diệp nói đến điểm quan trọng thì dừng lại, không nói thêm gì nữa. Cô ấy là người ngoài cuộc, lý trí hơn so với bọn họ. Mà Hạ Tinh Thần là người thông minh, chỉ cần nói một chút cô sẽ hiểu được.

Hạ Tinh Thần ngẩng đầu nhìn cô ấy, con ngươi dần dần bình tĩnh, chỉ còn lại một mảnh lãnh đạm: “Bạch bộ trưởng không cần quá nhọc lòng, không nói đến ngài Tổng thống, cho dù là tôi thì cũng sẽ như cô, chính tôi cũng rất rõ tôi và anh ấy chưa bao giờ cùng một thế giới… giống như cô nói, không ít phụ nữ muốn tiến vào ở nơi này nhưng đều vào không được. Tôi và những người đó không có gì không giống nhau, ở một nơi tốt như vậy, tôi cũng muốn. Chẳng qua, tôi hiểu rõ được nơi này trước đây không thuộc về tôi, sau này cũng sẽ không thuộc về tôi...”

Hạ Tinh Thần quay đầu, mắt nhìn lại phía sau, phủ tổng thống dồi dào khí thế, ngói lưu ly, sau giờ ngọ ánh sáng chiếu xuống lóa mắt làm người ta không mở mắt ra được. . truyện kiếm hiệp hay

Thật lâu sau, cô quay đầu lại, nhẹ giọng: “Tương lai, nơi này sẽ có nữ chủ nhân, tôi cũng sẽ không làm cho tương lai của mình nghèo túng bị người khác đuổi đi.”

Quan trọng nhất chính là… tình cảm không có tương lai, cô sẽ không ngốc đến nỗi khiến mình trở thành thiêu thân lao đầu vào lửa.

...

Bạch Minh Diệp rời đi, Hạ Tinh Thần còn ngồi ở kia thật lâu. Cho dù khoác áo choàng, nhưng khi gió thổi qua vẫn cảm thấy lạnh tận xương. Cô ngồi ở kia, ngồi rất lâu, cho đến khi người hầu lại đây nhắc nhở cô trời đang lạnh, cô mới đứng dậy đi vào.

Con trai vẫn còn ngủ, Hạ Tinh Thần bớt chút thời gian buổi chiều mua rất nhiều hoa quả đến thăm Hứa Nham một lần. Vốn không định ở lâu, chỉ đến biểu đạt một chút lòng biết ơn của mình, không ngờ sẽ ở chỗ đó gặp phải Hạ Tinh Không.

Hai người vừa gặp mặt, ánh mắt Hạ Tinh Không lập tức u oán đến nỗi giống như muốn lóc thịt xẻo da cô. Nhưng vì ngại với ba mẹ Hứa, trước mặt người khác cô ta trước sau vẫn luôn cười tủm tỉm.

Hạ Tinh Thần không muốn giao tiếp nhiều với cô ta, đưa đồ qua, ở lại vài phút tượng trưng rồi tạm biệt ba mẹ Hứa ra về. Lúc này, người nhà họ Hứa cũng không có giữ cô lại, hiển nhiên là vì Hạ Tinh Không đang ở chỗ này.

Cô đi ra ngoài, ở bên đường chờ xe.

“Hạ Tinh Thần!”

Xe còn chưa tới, Hạ Tinh Không đã tới rồi.

“Có việc?” Cô xoay người, nhàn nhạt liếc Hạ Tinh Không.

“Không phải cô ở phủ tổng thống sao? Chẳng lẽ cô không xứng để Tổng thống cấp xe cho cô, đến nỗi phải cho cô ra ngoài gọi xe?” Trước giờ Hạ Tinh Không chưa từng nói lời tốt nào với cô.

“Bây giờ bệnh viện đã mở cửa cho người nhà đi thăm bệnh, bây giờ tôi đi bệnh viện thăm ba, không có việc gì nói thì tôi đi trước.” Vừa vặn có một chiếc taxi đi tới, Hạ Tinh Thần lạnh lùng nói xong, ngăn xe lại.

Hạ Tinh Không thấy cô sắp đi, không nhịn được nâng cao giọng: “Tôi khuyên cô nên biết điều một chút, kết thúc quan hệ với anh ta, nhanh chóng dọn ra khỏi phủ tổng thống đi.”

Hạ Tinh Thần nhíu mày.

“Tôi dọn ra cũng được, không dọn cũng thế. Tóm lại, vĩnh viễn cũng không tới lượt cô dọn vào.” Hạ Tinh Thần lạnh lùng liếc cô ta: “Xin khuyên cô, không bằng cô đem tâm tư của mình đặt hết lên người Hứa Nham cho thật tốt đi.”

“Cô...” Hạ Tinh Không bị cô chọc tức đến á khẩu không trả lời được, chờ cô lên xe, cô ta mới nhớ tới lời mình muốn nói lúc trước, khẽ cắn môi: “Hạ Tinh Thần, Tống Duy Nhất đã biết quan hệ giữa cô và Tổng thống! Tôi sẽ đợi xem, xem cô có thể đắc ý được bao lâu! Cô ta sẽ không bỏ qua cho cô!”

Hạ Tinh Thần ngồi trên xe. Lời cô ta nói cách cánh cửa đóng chặt truyền vào trong tai, làm cô không khỏi nhíu mày.

Tống Duy Nhất thật sự đã biết sao? Nhưng... cô và Bạch Dạ Kình lại có thể tính là quan hệ gì đây?

Thật ra hai người bọn họ chỉ là chơi trò chơi tình ái...

Hạ Tinh Thần đi thăm Hạ Quốc Bằng, hiện tại tình hình bệnh dịch đã có chuyển biến tốt đẹp, rất mau có thể thuận lợi xuất viện. Tâm tình Hạ Tinh Thần tốt hơn một chút, lúc trở lại phủ tổng thống cũng tới giờ cơm chiều. Hạ Đại Bạch đã tỉnh, đang ở trong phòng xem kênh khoa học kỹ thuật. Trừng to mắt, xem chăm chú.

Hạ Tinh Thần nhìn sắc mặt của cậu nhóc đã tốt hơn rất nhiều, gánh nặng trong lòng cũng buông xuống. Cô nhớ tới cái gì, móc điện thoại từ túi tiền ra, đưa vào trong tay nhóc con.

“Dạ?” Thằng bé chỉ liếc mắt nhìn di động, đôi mắt lại không chớp nhìn chằm chằm tivi.

“Mau giúp mẹ đổi tên.”

“Cái gì?”

Hạ Tinh Thần đưa điện thoại ra, chỉ vào bốn chữ “ông xã tương lai”.

“Sẵn lúc ba con còn chưa thấy, mau giúp mẹ đổi lại.”

Bây giờ cô càng ngày càng cảm thấy bốn chữ này thực ghê tởm. Nếu như Bạch Dạ Kình nhìn thấy, đại khái sẽ cho rằng cô thật sự không biết trời cao đất dày, dám mơ ước vị trí tổng thống phu nhân kia.

Hạ Đại Bạch chu miệng nhỏ. Ba cũng thật là tệ, sao lại chưa có nhìn thấy cái này?

“Mẹ không thích bốn chữ này sao?” Hạ Đại Bạch không vui.

“Ừ, không thích, rất ghét.”

“Vì sao?”

Hạ Tinh Thần ngồi xuống bên cạnh con trai, vẻ mặt thoáng tối sầm một chút: “Bởi vì ba con sẽ không có khả năng là ông xã tương lai của mẹ, mẹ cũng sẽ không phải là bà xã tương lai của ba con. Bốn chữ này sẽ tạo hiểu lầm không cần thiết, sẽ mang đến cho ba mẹ không ít xấu hổ.”

“Vậy sao? Vậy con giúp mẹ đổi lại.” Hạ Đại Bạch lập tức cầm di động của cô mân mê.

Hạ Tinh Thần thật sự rất cảm động, khó có lúc được cậu nhóc này chịu buông tha cho cô một lần.

Thế nhưng, kết quả...

“... Cái này, Đại Bảo... hình như con đã quên cách đổi rồi.”

“Cái gì?” Hạ Tinh Thần bạo phát: “Con cố ý! Tuyệt đối là cố ý!”

“Con thật sự không phải cố ý...”

Hai mắt Hạ Đại Bạch ngập nước, muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội, “Có thể là tối hôm qua hai cái chân gà làm đầu óc con hỏng luôn rồi, đầu óc con bây giờ không được minh mẫn nữa.”

“...” Hạ Tinh Thần lấy lại điện thoại, khóc không ra nước mắt: “Thật là nuôi không con mà!”

Hạ Đại Bạch cười hi hi nhìn cô. Đã kiên trì lâu như vậy, đương nhiên là phải làm Tiểu Bạch nhà cậu nhìn thấy mới được! Kia chính là tiếng lòng của cậu nhóc!

...

Tin tức buổi tối là phát sóng trực tiếp hành trình cùng ngày của anh ở Thụy Sĩ.

Hạ Tinh Thần một mình dựa vào trên sô pha, trong tay nghịch điều khiển từ xa, chuyển tới kênh tin tức, nhìn thấy hình bóng quen thuộc kia thì không đổi kênh.

Thụy Sĩ đang khai thác về nguồn năng lượng gió xây dựng một thế giới sạch sẽ. Có rất nhiều lãnh đạo các quốc gia đều ở đó, mà anh đứng ở giữa đông đảo những người xuất sắc, ánh hào quang vẫn không mất đi chút nào. Dưới ánh đèn flash điên cuồng lập loè, khí chất phi phàm của anh càng khiến người ta khó có thể dời mắt.

Hạ Tinh Thần suy nghĩ, đêm qua bọn họ còn chưa hoàn thành hiệp ước, có phải là không còn hữu hiệu nữa hay không?

Bây giờ nhớ lại, tia cảm xúc kia khiến cô cảm thấy hãi hùng khiếp vía, dường như có ngọn lửa từ bên trong người cô tỏa ra.

Chỉ là...

Trưởng bối nhà họ Bạch và bộ trưởng Bạch đều yêu thương Đại Bạch như vậy, cô có thể thay đổi chủ ý được không, để cho anh giữ con ở lại bên cạnh? Ít nhất Bạch Dạ Kình sẽ nuôi dưỡng con trai, so với cô sẽ khiến thằng bé cứng cỏi, dũng cảm hơn...

Đều nói, con trai nên cùng ba lớn lên.

Lúc cô đang miên man suy nghĩ, di động chợt vang lên. Cô kinh ngạc nhìn xuống, trên màn hình nhảy ra bốn chữ “ông xã tương lai”, trong chốc lát cực kỳ rung động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.