"Có chuyện không hay rồi thưa ngài Tổng thống!" Đúng lúc này, cửa phòng sách bỗng nhiên bị đẩy mạnh vào, người hầu đứng bên ngoài gấp đến mức chân tay luống cuống.
Hạ Tinh Thần nhờ thế mới tỉnh táo được một chút, cô nheo đôi mắt mông lung nhìn anh. Động tác của anh không hề chậm chạp, chỉ bực bội hét về phía cửa một câu: “Cút!"
Bây giờ là lúc nào? Sao anh có thể chấp nhận có kẻ nhảy ra phá đám được chứ?
Người hầu đứng bên ngoài không biết phải làm gì mới phải, bên ngoài chỉ yên lặng một lát liền nghe thấy giọng nói trầm trầm của quản gia: "Thưa ngài, cậu chủ nhỏ ốm rồi, nếu ngài bề bộn nhiều việc thì tôi không làm phiền nữa. Chúng ta sẽ liên lạc với bác sĩ Phó."
Đại Bạch ốm rồi?
Quản gia đã làm việc ở nhà họ nhiều năm như vậy, ông luôn là một người biết phân biệt nặng nhẹ, nếu tình trạng của đứa bé không quá nặng thì chắc chắn sẽ không đến làm phiền bọn họ vào lúc này.
Hạ Tinh Thần lập tức tỉnh táo lại, cô cảm thấy vô cùng lo lắng. Bạch Dạ Kình lại ôm chặt eo cô lại, tên đã trên dây mất rồi, cô thở dốc một tiếng, cố giữ lấy chút lý trí cuối cùng, cô đè chặt tay anh rồi nói: "Chờ một chút... Đại Bạch ốm rồi, chúng ta phải đi xem thằng bé thế nào... "
Khốn thật! Cô gái này nhất định là khắc tinh của đời anh.
Bị dằn vặt như thế, Bạch Dạ Kình khó chịu cắn lên môi cô một cái thật mạnh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2720991/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.