“Chị hai à, tấm lòng của cậu tớ nhận, nhưng đừng bận tâm vô ích. Tớ không ở bệnh viện.” 
“Không ở bệnh viện? Vậy là ở phủ Tổng thống hả?” 
Hạ Tinh Thần 'ừ' một tiếng: “Vốn dĩ cũng không muốn về nơi này, nhưng bị anh ấy bắt về.” 
Đương nhiên Trì Vị Ương biết anh ấy là ngài Tổng thống. 
Cô ấy 'chậc chậc' hai tiếng: “Ghen tị ghê, Tinh Thần, ngài Tổng thống đối xử với cậu tốt thật.” 
“Anh ấy đối xử tốt với tớ chỗ nào?” Nhớ tới lúc nãy chịu sự hoảng sợ và tủi thân dưới người anh, đương nhiên Hạ Tinh Thần không thể đồng ý với lời của Trì Vị Ương được. Anh thật sự xấu xa vô cùng, xấu xa từ xương tủy. 
“Còn không tốt ư? Cậu có phúc mà không biết là hưởng. Cậu nghĩ xem, bây giờ cậu không phải cảm mạo nhỏ, là nghi ngờ nhiễm Wis, đừng nói người khác, nếu đổi lại là mẹ kế kia của cậu thì chẳng nói hai lời mà đuổi cậu ra rồi, cậu lại nhìn ngài Tổng thống oai phong lẫm liệt của chúng ta…” 
Hạ Tinh Thần sờ da gà da vịt nổi trên cánh tay: “Cậu tâng bốc quá rồi.” 
“Đừng ngắt lời.” Trì Vị Ương trách một câu, lại sục sôi: “Nhưng ngài Tổng thống oai phong lẫm liệt của chúng ta không đuổi cậu đi, mà còn đón cậu về nuôi, không ghét bỏ cậu chút nào. Cậu nói xem, cái này không gọi là đối xử tốt với cậu thì gọi là gì.” 
Câu hỏi này khiến Hạ Tinh Thần câm như hến. 
Cô suy nghĩ kỹ càng, vứt bỏ thành kiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2720924/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.