Hơn nữa tuy rằng ngoài miệng nói cái gì mà không trở về phủ Tổng thống với anh nhưng trong lòng Hạ Tinh Thần cũng biết đó chỉ là mấy lời nói lúc tức giận thôi. 
Không trở về phủ Tổng thống thì cô có thể đi đâu được chứ? Huống chi bây giờ bản thân còn là một người cần phải được cách ly. 
Cho nên hai người cứ căng thẳng mãi, căng thẳng suốt dọc đường cho đến khi xe dừng lại trước phủ Tổng thống và có người đi tới, cung kính mở cửa xe, cô mới đeo khẩu trang lên rồi bước xuống trước. 
Nhưng mà hai chân của Hạ Tinh Thần vẫn nhũn ra, cả cơ thể đều vô cùng yếu ớt. Gió đêm mùa thu thổi qua khiến cô càng thêm khó chịu, lúc nóng lúc lạnh. 
Hiển nhiên Bạch Dạ Kình vẫn còn đang tức giận, lúc này anh không hề để ý tới Hạ Tinh Thần nữa mà chỉ để mình cô chậm rãi đi trong trang viên. 
Hạ Đại Bạch xỏ dép lê, mặc đồ ngủ, thằng nhóc bay nhào ra ngoài và lanh lảnh gọi: "Đại Bảo." 
Cậu bé giống như một thiên sứ nhỏ, muốn lập tức ôm lấy Hạ Tinh Thần. Cô cũng rất muốn ôm con nhưng sao dám chứ. 
"Đại Bạch, con đừng qua đây." Hạ Tinh Thần nhíu mày, cô giống như đang đối mặt với kẻ địch mạnh mà lùi thẳng về phía sau. 
Bạch Dạ Kình cũng như vậy, anh trầm giọng dặn dò: "Quản gia, ôm cậu chủ vào tòa nhà chính đi! Hai ngày này không được để nó bước vào tòa nhà phụ!" 
"Vâng." 
Sau khi nhận được lệnh, Quản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2720919/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.