Giường trẻ em, chỉ rộng một mét rưỡi thôi.
Lúc đầu, hai người Hạ Tinh Thần và Đại Bạch nằm trên đó, cô cảm thấy không gian vẫn còn khá rộng.
Sau khi Bạch Dạ Kình nằm xuống, chỗ bên cạnh lập tức lõm xuống, cô thoáng chốc ngừng hô hấp, toàn thân cứng như đá.
Người đàn ông vừa mới tắm xong, trên người vẫn còn lưu lại mùi sữa tắm nhàn nhạt.
Vẫn là mùi bạc hà mát lạnh đó.
Hạ Tinh Thần cố gắng nằm ngang, Bạch Dạ Kình lại nghiêng người mới có thể miễn cưỡng nằm vừa chiếc giường này.
Cho nên hiện tại, vành tai của cô dán lên ngực người đàn ông. Hai người từ trước tới nay chưa từng gần nhau đến thế. Cô nghe rõ nhịp tim trầm ổn của anh.
Chỉ có nhịp tim của cô là đập lộn xộn cho nên rất sợ anh cũng nghe thấy rõ.
“Đại Bảo, mẹ vẫn chưa nói cho con biết, ngoại trừ ngủ cùng nhau thì cần phải làm gì mới có thể sinh ra em bé.” Đại Bạch vẫn còn tò mò hỏi.
Hạ Tinh Thần kích động muốn ném ngay vật nhỏ này ra ngoài.
“Mẹ không biết, đừng hỏi mẹ.”
“Sao mẹ lại không biết chứ, mẹ với ba đã sinh ra con mà.” Hạ Đại Bạch nhăn mặt, tỏ vẻ rất không thích thái độ qua loa của cô.
“Vậy con hỏi người ba tốt con là được rồi.” Hạ Tinh Thần lầm bầm xong, nhẹ nhàng nâng mắt nhìn người đàn ông nằm bên cạnh.
Thấy anh đang ngủ, gối đầu lên khuỷu tay. Từ góc độ của cô nhìn qua chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2720835/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.