Tống Duy Nhất đang ở một bên ngồi im lặng quan sát ngài Tổng thống rồi lại quay qua nhìn cô nhưng lại khẽ siết chặt quân cờ đang cầm trong tay. 
Phụ nữ luôn rất nhạy cảm. 
“Thật sự không có chuyện gì sao?” Tống Duy Nhất hỏi Hạ Tinh Thần. 
“Vâng, không có gì ạ.” 
“Vậy cô tiếp tục bóc đi. Ngài Tổng thống, chúng ta cũng tiếp tục đánh cờ đi.” Giọng nói của Tống Duy Nhất lúc nói với Bạch Dạ Kình vô cùng ngọt ngào. 
Hạ Tinh Thần lặng lẽ liếc nhìn Bạch Dạ Kình một cái, nhưng ánh mắt anh kín đáo như bưng, nét mặt đầy vẻ cau có, hình như anh đang rất không vui. 
Xem ra, thật sự là do mình đã lỗ mãng chọc giận đến anh thật rồi! Chỉ có điều chuyện này sao có thể trách cô được cơ chứ? Bình thường ngoài Đại Bạch ra cô cũng sẽ không tùy tiện bóc cua cho người khác đâu! Nếu như không phải vì để được gặp Đại Bạch nhiều hơn thì cô không bao giờ thèm quan tâm cô Tống này là ai cả. 
Ngón tay đau. 
Cho nên đối với cô mà nói, việc xử lý vỏ cua lúc này lại trở nên càng khó khăn hơn. 
Bạch Dạ Kình ngước mắt lên liền nhìn thấy dáng vẻ vừa phiền não vừa oán giận của cô. 
Ánh mắt trầm xuống, thế rồi anh buông quân cờ trong tay xuống và đi thẳng một mạch về phía Hạ Tinh Thần. 
Lúc này Hạ Tinh Thần vẫn đang chuyên tâm xử lý vỏ cua nên cô chỉ cảm thấy có một bóng đen đang bao trùm xuống, bất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2720831/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.