Bạch Dạ Kình liếc nhìn Hạ Tinh Thần đang ngủ không ngon trên giường, nói: "Ba cưới mẹ con cũng không giải quyết được chuyện này. Nếu muốn mẹ con không buồn bã, thì chỉ có cách để chồng của dì nhỏ cưới cô ấy mới giải quyết được vấn đề.” 
Hạ Đại Bạch giảo mồm, bướng bỉnh nhìn anh: "Nhưng con thích ba hơn.” 
Ánh mắt của Bạch Dạ Kình càng sâu hút hơn. Đôi mắt trong veo và ngây thơ lấp lánh ánh mắt cầu xin của đứa trẻ khiến người ta cảm thấy việc từ chối nó là một điều khá tàn nhẫn. 
Nhưng... 
“Ba sẽ không cưới cô ấy.” Anh đáp lại một cách dứt khoát và đơn giản, có phần tàn nhẫn. 
Hạ Đại Bạch chán nản rũ cái đầu nhỏ xuống, hỏi: "Tại sao?” 
“Trẻ con không cần biết quá nhiều chuyện của người lớn.” Không nói thêm, chỉ nhàn nhạt liếc Hạ Tinh Thần đang nằm trên giường, mở cửa bước ra. 
Cửa bị đóng lại, chờ một lúc lâu sau đó khi mà không có tiếng động nào vang lên nữa, Hạ Tinh Thần ngập ngừng nhướng mi, chắc chắn rằng người đàn ông đã đi xa, sau đó ngồi dậy từ trên giường. 
“Hạ Đại Bạch, con làm như vậy khiến mẹ mất mặt quá đấy, có biết không hả? Mẹ cũng không muốn gả cho anh ta!” Ngón chân trắng như tuyết chọc vào lưng Hạ Đại Bạch ra vẻ rất tức giận. 
Cái gì mà bảo là ‘Không cưới cô ấy’? Như thể cô muốn gả cho anh lắm ý. 
Tinh Thần vô cùng bức bối. 
Hạ Đại Bạch quay đầu lại, tỏ vẻ vô tội: "Không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2720824/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.