Vào lúc mà Hạ Tinh Thần mơ mơ màng màng sắp ngủ mất thì loáng thoáng nghe thấy ngoài cửa có tiếng động. Trong phòng rất tối, không có bật đèn, cô nhìn thấy thân hình cao lớn của người đàn ông chậm rãi đi tới bên giường, sau đó trầm mặc cúi người xuống đặt một nụ hôn lên trán cô, rồi đắp lại tấm chăn đã bị đạp rơi xuống. 
Ánh trăng chiếu qua cửa sổ rồi chiếu vào mặt người đàn ông. Vẻ mặt của anh vẫn luôn lạnh nhạt như lúc nhìn thấy ở tin tức trên TV, nhưng bây giờ dường như có một chút độ ấm. 
Hạ Tinh Thần mỉm cười. 
Xem ra Hạ Đại Bạch đã hiểu lầm anh rồi. Sao anh lại không cần thằng bé nữa chứ? 
Sáng sớm ngày hôm sau, Hạ Tinh Thần rửa mặt xong thì dắt tay con trai xuống lầu. Hai người vừa đi vừa nói chuyện sôi nổi nhưng khi người hầu mở cánh cửa khắc hoa ra, hai người vừa nhìn thấy người ngồi ở vị trí chủ vị bàn ăn thì liền ngậm miệng. 
Không khí lập tức trở nên lạnh lẽo. 
Khí thế mạnh mẽ của người nào đó khiến người khác không dám làm bậy. 
“Tiểu thiếu gia, Hạ tiểu thư, chào buổi sáng.” Quản gia đứng ở phía sau anh chào hỏi. 
“Chào buổi sáng.” 
Hạ Tinh Thần cẩn thận chào hỏi, kéo ghế trẻ em ra rồi ôm con trai ngồi vào. Cô nhìn người đàn ông đang lật báo kia, nhớ tới chuyện đêm qua, vẫn hơi lúng túng. 
“Chào buổi sáng, ngài Tổng thống.” Cô chào hỏi không được tự nhiên lắm. 
“Ừm.” Anh không mặn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2720811/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.