Edit & Dịch: Emily Ton.
"Ừ." Hạ Tinh Hà liếc mắt nhìn nó một cái, gật đầu.
Hạ Trí cười nói: "Thật sự là quá tốt, khôi phục lại trí nhớ là chuyện tốt! Hãy quên hết hết mọi việc đã xảy ra trước kia, từ nay trở đi chúng ta nhất định sẽ khá lên. Chị, năm nay em sẽ phải tốt nghiệp, em sẽ phải ra ngoài làm việc và kiếm tiền. Hiện tại sức khỏe của chị không tốt, hãy ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, đừng đi tìm việc. Chị yên tâm, em sẽ kiếm thật nhiều tiền để hỗ trợ mọi người."
Hạ Tinh Hà mỉm cười gật đầu, "Chị rất tin tưởng em. Tuy nhiên, em cũng không cần phải lo lắng cho chị, chị rất ổn."
Tâm tư của đứa trẻ này, cô ít nhiều cũng có thể đoán được một ít.
Nhưng làm sao mà Hạ Trí có thể không lo lắng cho cô.
"Chị, sao chị có thể ổn được. Trước kia chị chính là ngôi sao của học viện S, còn chưa tốt nghiệp đã gặp phải biến cố, nếu không phải vì vụ tai nạn xe hơi năm đó, cuộc sống của chị cũng sẽ không phải trải qua như thế."
Hạ Tinh Hà gặp nạn, nếu như điều đó xảy ra trên người bình thường, nhất định người đó sẽ không thể nào chịu đựng nổi.
Bất cứ người nào, bởi vì xảy ra biến cố mà rơi từ trên đám mây ngã xuống đầm lầy, đều sẽ oán trời trách đất, sẽ không cam lòng, cũng sẽ thống khổ.
Nhưng Hạ Tinh Hà xưa nay vẫn luôn không phải là một người bình thường.
Không tốt nghiệp được từ trường dại học S thì sao? Đó chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-nuong-chieu-vo-100/83874/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.