Edit & Dịch: Emily Ton.
Anh nhíu mày: "Tịch Lâm, rốt cuộc là có chuyện gì với con vậy?"
"Con không thích gì Sở." Tiểu Lâm nhấp môi nói thẳng.
Tịch Mục Bạch ngay lập tức hiểu ra tâm tư của nó.
"Con không muốn cha cưới gì ấy?"
"..........." Đứa trẻ không nói chuyện, coi đó như là câu trả lời.
"Vì sao con không thích gì ấy?" Tịch Mục Bạch hỏi lại, "Gì ấy vẫn luôn đối xử rất tốt với con."
Một trong những lý do mà anh đồng ý kết hôn với Sở Thiên Tâm, chính là vì cô ấy đối xử rất tốt với Tiểu Lâm. Anh không quan tâm mình sẽ cưới ai, nhưng nếu như anh phải kết hôn, anh sẽ tìm một người thích hợp để làm mẹ Tiểu Lâm.
Tất cả mọi người trong nhà đều thích Sở Thiên Tâm, hơn nữa Sở Thiên Tâm cũng đã yêu anh nhiều năm qua, lại đối xử rất tốt với Tiểu Lâm như thế, lựa chọn cô ấy là một điều tất nhiên.
Nhưng anh lại không ngờ rằng, Tiểu Lâm không hề thích cô.
"Gì ấy lấy lòng con là vì muốn lấy lòng ba, gì ấy chỉ xem con giống như công cụ để đến với ba mà thôi."
Sắc mặt Tịch Mục Bạch trầm xuống, "Sao con nói chuyện khó nghe như thế?"
"Lời nói thật đều rất khó nghe!" Tiểu Lâm hơi kích động nói, "Dù sao thì con nói gì cha cũng không thèm để ý, cha yêu ai và cưới ai, con vẫn là người thừa."
Tiểu Lâm nhảy xuống khỏi bồn rửa mặt, giận dỗi bỏ đi.
"Đứng lại ——" Tịch Mục Bạch nghiêm nghị nói, "Tịch Lâm, ai đã dạy con có thái độ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-nuong-chieu-vo-100/83870/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.