Edit & Dịch: Emily Ton.
Cô mơ thấy tất cả những gì đã xảy ra khi mình bước sang tuổi 19. Những ký ức mà cô nghĩ mình đã mất đi, lại một lần nữa tràn về trong đầu.
Hoá ra cô không phải là Hạ Tinh Hà không có chút giá trị nào, cô vốn cũng không nên đau khổ nhiều năm qua như vậy.
Hoá ra cô cũng đã từng là niềm tự hào của gia đình mình...... Nhưng bây giờ lại lưu lạc đến nông nỗi thất bại thế này......
Nghĩ về những khó khăn mà mình phải chịu đựng trong thời gian qua, khóe mắt Hạ Tinh Hà rơi xuống những giọt nước mắt chua xót trong khi vẫn đang hôn mê.
"Bệnh nhân bị thương cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng vì phần đầu đã bị va chạm nên não có chút chấn động rất nhỏ. Một số chấn thương trên người có thể khôi phục sau một vài ngày, nhưng cô ấy bị suy dinh dưỡng lâu dài, cần phải được bồi bổ nhiều hơn......"
Bên trong phòng bệnh, bác sĩ cẩn thận báo cáo tình trạng thân thể của Hạ Tinh Hà cho Tịch Mục Bạch.
Sau khi người đàn ông cao lớn nghe xong, nhíu lông mày lại.
Vì sao Hạ Tinh Hà lại bị suy dinh dưỡng kéo dài?
Tịch Mục Bạch nghiêng đầu nhìn về phía cô, vừa lúc nhìn thấy khoé mắt cô chảy xuống một giọt nước mắt......
Mắt anh hơi rung lên, trong lòng bỗng có cảm xúc phức tạp.
Hạ Tinh Hà, em đã sống thế nào sau khi ly hôn? Rốt cuộc, em đã trải qua những gì, vì sao lại đến nông nỗi thế này?
Đồng thời, Sở Thiên Tâm đang đứng bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-nuong-chieu-vo-100/83868/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.