Nói rồi Nhã Tịnh cầm lấy điện thoại nhấn một dãy số quen thuộc rồi gọi
Đầu dây bên kia có giọng một người đàn ông bắt máy
" Sao lại gọi cho tôi rồi Hứa tiểu thư, mấy ngày không gặp đã thấy nhớ tôi rồi sao?"
Cô ta thay đổi ngay giọng nói sang nhẹ nhàng
" Lão Trịnh ngài vẫn cứ dẻo miệng thôi"
Người đàn ông bên kia cười, giọng cười mang chút ghê rợn
" Sao gọi cho tôi cho có chuyện gì"
Nhã Tịnh nói luôn vô vấn đề
" Tôi muốn ngài giúp tôi xử con ả đàn bà Hân Nghiên kia"
Hắn ta giọng đầy nhan hiểm
" Hứa tiểu thư muốn tôi đây xử ai cũng được chỉ là phải xem thái độ của Hứa tiểu thư thế nào đã"
Người đàn kia mập mờ nói đứt đoạn
Nhã Tịnh biết ngay hắn muốn gì liền trả lời
" Tối nay tại khách sạn X, phòng cũ, tôi muốn nói rõ hơn"
Nói xong Nhã Tịnh cup máy, ả cười lớn lên
" Hân Nghiên sớm thôi mày sẽ không còn may mắn mãi được đâu"
....
Vào buổi tối đến Hân Nghiên không muốn làm phiền hai người họ là Y Na và Tuấn Lãng lên đã đuổi họ về.
Một mình cô ở lại bệnh viện có chút cô đơn nhưng cô không muốn mình chở thành kì đà cản mũi hai người họ được.
Đêm đến trong bệnh viện khá là im lặng, vì không ngủ được nên cô đã rời khỏi phòng bệnh. Đi ra sau nhà kính bệnh viện ngồi ngắm cỏ cây hoa lá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-hay-doi-day/2804834/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.