Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ phòng Hân Nghiên, cô nhíu mày lại khó chịu khi đang ngủ mà bị nắng hắt vào mặt.
Một bàn tay kéo vội tấm rèm cửa lại, mắt Hân Nghiên dần hé mở ra mờ mờ là bóng một người con trai với mái tóc vàng rực đứng cạnh khung cửa sổ với cái nắng của buổi sáng.
Đưa đôi tay đang gắn kim truyền dịch nên mắt dụi, một giọng nam trầm cất lên
" Em tỉnh rồi à tiểu mẫn nhi"
Tử Đằng đi đến giường bệnh ngồi xuống cạnh cô, ngắm nhìn cô gái mới ngủ dậy này. Bị nhìn như thế Hân Nghiên có chút ngượng ngùng lúng túng không biết lên làm gì
" Cái đó... em muốn đi vệ sinh"
Tử Đằng nhìn vẻ mặt ngại ngùng của Hân Nghiên đầy thích thú, mỉm cười rồi dìu cô dậy đi đến nhà vệ sinh
Anh mở cửa đưa Hân Nghiên vào tận trong nhà vệ sinh, thấy Tử Đằng không có dấu hiệu muốn đi ra
" Em có thể tự mình làm được anh mau đi ra đi"
Bị Hân Nghiên đuổi ra ngoài hắn làm vẻ mặt đáng thương
" Em chắc là mình tự làm được chứ, nếu khó khăn quá gọi anh nhé"
Hân Nghiên mặt cô nóng hết lên
" Em biết rồi"
Khép cánh cửa lại, hắn đi đến chỉnh lại chăn gối cho cô, gấp gọn chúng lại hết
" Đem cho tôi một phần cháo thịt nhé nhớ đừng cho hành cô ấy không thích ăn hành đâu"
Tử Đằng gọi điện dặn dò người làm chuẩn bị đồ ăn sáng cho Hân Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-hay-doi-day/2804822/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.