Chỉ chốc lát sau, anh ta rốt cuộc cũng nhẫn nhịn đồng ý, " Được, chúng ta chia tay trong hòa bình, đi theo trình tự li hôn như bình thường. Chuyện này, cho dù tôi có nợ cô, thì cô cũng đừng đến quấy nhiễu lão phu nhân. Sáng mai cô dẫn luật sư đến phòng làm việc của tôi, tôi cũng sẽ gọi luật sư đến, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc sau".
Đường Tâm Lạc không hề nghi ngờ anh ta, Lục Kình Hạo chỉ là đứa con riêng của một nhánh của Lục gia, lên làm người thừa kế cũng không quá nửa năm.
Vì tiền đồ của anh ta, cho nên anh ta sẽ không dám giở trò bịp bợm gì.
" Được, ngày mai tôi sẽ đến tìm anh."
Sau khi bàn bạc ổn thỏa, hai người liền tách ra, Lục Kình Hạo quay về trong đám người trò chuyện với những khác quen của mình, Đường Tâm Lạc chầm chậm đi tới một góc yên tĩnh để nghỉ ngơi.
Trên đường, có phục vụ bưng rượu ngang qua, Đường Tâm Lạc sau khi giải quyết được việc ở trong lòng thì cảm thấy rất thoải mái, thuận tay cầm lấy một ly rượu.
Một người vừa dựa vào cây cột ở góc tường, vừa đưa tay lắc ly rượu vang trong tay, nhìn bóng dáng của những khách mời đang khiêu vũ.
Khung cảnh náo nhiệt như vậy, chẳng biết tại sao, cô lại cảm thấy mình có cảm giác hiu quạnh.
Dứt khoát nói đến chuyện li hôn trước xong rồi, dù sao chúc thọ cũng chúc rồi, cũng đã thỏa thuận xong cùng với Lục Kình Hạo. Lão phu nhân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-dung-voi-yeu/2033452/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.