Sau khi tất cả mọi người đều đã rời đi, Lục Dục Thần xoay người đi vào phòng tắm.
Vừa mới mở cửa phòng tắm, một thân ảnh yêu kiều liền tiến lại gần.
"Bọn họ đi hết rồi sao? Hù chết người ta rồi... Tôi còn tưởng rằng bọn họ sẽ xông vào. Anh làm thế nào vậy, sao bọn họ lại tin lời anh..."
Đường Tâm Lạc vỗ ngực thở phào, hoàn toàn không có chút để ý gì đến bộ dạng của mình bây giờ.
Lục Dục Thần híp mắt một cái, rất hài lòng với những gì mình đang thấy trước mắt.
Chiếc áo sơ mi trắng quá rộng sớm đã bị xô lệch sau vài lần lôi kéo, xuyên qua cổ áo mở lớn, từ trên cao nhìn xuống anh có thể thu hết được sự quyến rũ ở dưới cổ áo.
Trên da thịt trắng như sứ, còn để lại những dấu vết do việc tối qua anh hôn cô mà tạo thành.
Người phụ nữ nhỏ vẫn còn đang miêu tả lại cảnh căng thẳng vừa nãy, nhưng mà cơ thể của anh lại dâng lên cảm giác khác thường.
Trong mắt anh như xẹt qua tia lửa.
"Đường Tâm Lạc." Anh bỗng nhiên mở miệng, cắt đứt lời cô.
"Anh...anh biết tôi là ai sao?" Trên mặt Đường Tâm Lạc lộ ra vẻ cảnh giác, hắn biết cô là ai, vậy thì chứng tỏ rằng anh ta không phải là người đàn ông mà cô ngẫu nhiên gặp phải lúc cô uống say.
"Tôi không những biết em là ai, mà tôi còn biết...không lâu nữa, em sẽ thành người phụ nữ của tôi." Đưa tay nhẹ nhàng đẩy cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-dung-voi-yeu-2/1984873/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.