Sau khi dập ngọn lửa lơn lao trong cơ thể, Vương Lãng Thần mặc áo choàng tắm đi đến phòng ngủ. Dáng vẻ cao lớn, uy nghiêm vừa bước vào đã khiến bầu không khí dường như lạnh hơn bao giờ hết. Cô nằm trong chăn, cuận tròn lại. Bốn sợi dây kia đều đứt hết, trên bàn còn có một mảnh thuỷ tinh và một cái cốc bị vỡ. Chả là lúc nãy anh bất cẩn làm vỡ, để lại lên đấy mà. Anh đến bên, ngồi xuống cạnh Ngọc Linh. Vén chăn ra. Thân thể nhỏ bé của cô run lên từng hồi, khuôn mặt diễm lệ tràn ngập nước mắt. Anh dùng khăn bông lau mặt cho cô. Lấy chiếc áo sơ mi của mình mặc cho cô. Đỡ cô dậy, cô lập tức gạt tay anh ra: - Tránh xa tôi ra! Vương Lãng Thần-một người đàn ông hoàn hảo đến từng milimet. Sinh ra đã có vẻ đẹp xuất thần, thiếu gia của một tập đoàn lớn, khiến bao người phải mê mẩn, ước mơ. Lớn lên chính đc gọi là đẹp đến điên cuồng, ai ai cx muốn có đc. Phụ nữ chỉ cần đến gần đc anh thôi cx phải tu đến mấy kiếp rồi. Tài năng anh cx chằng thiếu, 6 tuổi đã thông thạo lễ nghi phép tắc, 8 tuổi thông thạo toàn bộ các thứ tiếng. 10 tuổi đã tham gia vào hắc đạo, 11 tuổi đã có rất nhiều bằng đại học, anh chính là thần đồng trẻ tuổi nhất có được trên 4 bằng đại học. 13 tuổi tham gia vào hắc đạo, 14 tuổi tham gia vào giới thượng lựu, trở thành chủ tịch tập đoàn Vương thị. 16 thì trở thành kẻ đứng đầu hắc bạch, đưa Vương thị và Hắc Thần( bang của anh) lên đỉnh cao của thế giới. 25 năm tuổi xuân của anh, anh ko muốn phụ nữ thì thôi, phụ nữ còn phải theo anh hàng đàn, đc đến gần anh cx là diễm phúc. Vậy mà, Hoàng Ngọc Linh-một người con gái nghèo nàn. Xinh đẹp vạn phần, nhưng lại nghèo nàn, từng sống trong những khu ổ chuột bẩn thịu. Còn là trợ lý của anh. Ấy thế mà, đc anh chăm sóc, nhẹ nhàng, ân cần như thế. Lại cự tuyệt, đuổi anh ra. Anh thở dài, nhẹ giọng: - Haizzz, là do tôi ko tốt đi. Xin lỗi! Cô vẫn im lặng, cầm điện thoại lên nghe. Nghe xong cx ko nói gì với anh, cứ đứng đờ người ra. Anh tức: - Tôi đã xin lỗi rồi, cô còn muốn sao nữa? Cô: - Giúp tôi... đừng để người ta thu mua lại cô nhi viện Mầm Nhỏ, anh muốn gì, tôi đều đồng ý. - Đc! Ngọc Linh thấy anh đã đồng ý thì định mở cửa ra ngoài. Đúng lúc liền bị anh ồm lấy từ sau, anh ngồi xuống chiếc giường rộng lớn. Để cô ngồi trong lòng, thân thể cô thấp hơn anh nên cơ thể to cao kia đã bọc lấy cô, thì thầm, trêu đùa cô: - Cô định mặc đồ của tôi ra ngoài sao? Cô bây giờ mới để ý, đúng là cô đang mặc đồ của anh a! Cô gượng ngùng, ôm mặt. Anh lập tức thu biểu hiện này của cô vào mắt, gỡ tay cô ra, quay qua định hôn cô thì..... Ba con người, ba biểu cảm. Một người thì độn thổ muốn chui xuống đất, một người thì run cầm cầm vì sợ. Người thì tức đến mặt mày đen hơn đít nồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]