Duẫn Hạo phải rất vất vả mới dụ được bé con nhà mình lên giường, nhưng bởi vì quá phấn khích, anh không kiềm chế được và làm em ấy cả tiếng đồng hồ, báo hại ngày hôm sau hối hận gần chết.
“Anh thật sự xin lỗi.”
Anh ngồi bên giường nhìn cô gái nhỏ trong chăn, cô hừm một tiếng quay mặt sang chỗ khác, vẫn còn dỗi vì hiện tại dáng đi của cô không được bình thường.
Duẫn Hạo thành thật nhận sai:
“Anh sai rồi, lần sau anh sẽ chú ý một chút, em đừng giận anh.”
“Anh nói không đau!”
Nghe ra giọng cô có chút hờn dỗi, anh sờ sờ mũi:
“Thật ra chỉ đau một chút thôi mà.”
Anh làm sao biết được cảm giác đó chứ, chỉ tưởng tượng được một chút xíu. Dỗ một lúc lâu, cô mới chịu nói chuyện lại với anh, nhưng cô từ chối việc lăn giường:
“Em nói cho anh biết, không có sự cho phép của em thì không được chạm vào em!”
Đau chết đi được, hơn nữa còn mệt, cô kêu khản cả cổ cũng không thấy anh dừng lại mà còn đâm nhanh và mạnh hơn, đồ tồi này!
Duẫn Hạo xoắn xuýt mãi, cuối cùng chỉ có thể xuất tuyệt chiêu:
“Em không thương anh nữa?”
“Không thương.”
“Thật sự không thương?”
Anh làm vẻ mặt đau lòng, sau đó rụt tay về không chạm vào người cô. Diệp Liên nghe giọng anh có vẻ thất vọng thì hơi xoay đầu nhìn qua, cô biết anh giả vờ, ấy vậy mà chẳng có cách nào chịu được cái khuôn mặt cún con của anh.
“Em… thương, thương được chưa?”
“Vậy lần sau…”
“Anh chết đi!”
Diệp Liên cầm lấy gối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-thich-chiem-huu/1797402/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.