Mặc Phong siết chặt nắm đấm, thấy bọn chúng không tiếp tục tấn công thì nhìn quanh tìm thứ gì đó để cầm máu cho Duẫn Hạo, tay lén lút đưa vào trong túi áo. Một tên trong đó nhanh chóng nhận ra và kề dao vào sau lưng ông, nói:
“Cầm điện thoại của mày ra đây, không thì đừng trách tao.”
Trong sự không tình nguyện, Mặc Phong phải rút điện thoại đưa cho chúng. Hầu hết các vị khách trong quán bar đều đã bị khống chế, những thứ có thể liên lạc được với bên ngoài cũng ném hết sang một bên. Đám người này bắt đầu điên cuồng đập phá, mà Mặc Phong bấy giờ sắp điên mất.
Máu không ngừng thấm ra từ sau đầu Duẫn Hạo, vết thương sâu hơn ông nghĩ, nếu cứ tiếp tục như vậy có thể sẽ ảnh hưởng đến tính mạng. Ông thử lên tiếng dò hỏi hai tên đang chặn cửa:
“Các người có biết các người vừa động vào ai không?”
“Quan tâm làm chó gì, ngoại trừ Hoắc gia ra, ông chủ của tao không sợ ai cả, mày hiểu không?”
Mặc Phong giận quá hóa cười:
“Mày vừa đập chai bia vào đầu của cháu đích tôn Hoắc gia đấy, thằng ngu!”
Sau khi ông nói ra lời này, hai tên kia nhìn thoáng qua nhau rồi bật cười:
“Cháu đích tôn của Hoắc gia ra ngoài mà không mang theo vệ sĩ à? Tao nhớ là mỗi lần nó đi đâu cũng có vài người theo sau.”
Mặc Phong rút trong túi ra một cái ví, dùng bàn tay dính máu của mình lục được danh thiếp đưa cho một tên và nói:
“Mặc Phong, giám đốc chi nhánh của tập đoàn MR.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-thich-chiem-huu/1797359/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.