Hoắc gia mặt ngoài thì bình tĩnh, nhưng bên trong cao tầng đang rối ầm lên, đặc biệt là những người phụ trách hàng hóa đợt này, mặt mũi người nào người nấy hậm hực khó chịu, tức giận không thôi. Họ mang nỗi uất ức trong lòng hóa thành động lực mà điên cuồng làm việc.
Duẫn Hạo tất nhiên cũng bị gom vào cùng, cha bảo là để anh tiếp xúc nhiều với những rắc rối thế này cho quen, hoàn cảnh khắc nghiệt một chút mới thích hợp để rèn dũa khả năng ứng biến và sự bình tĩnh của anh. Nói thì nói vậy, nhưng mà năng lực của anh thật sự có hạn, cho nên so với người khác thì anh càng cần bỏ ra nhiều công sức hơn để hoàn thành nhiệm vụ cha giao. Hiện tại anh mệt đến nỗi chỉ muốn nhắm mắt ngã lăn ra một chỗ mà ngủ.
Sự kiện va chạm này kéo dài hơn ba ngày, khi cơn bão đi qua, hàng hóa của Hoắc gia cũng được nhả ra, dù rằng đã thất thoát một chút và tốn thêm kha khá tiền để thuê người đi liều mạng.
Duẫn Hạo phờ phạc trở về nhà, việc đầu tiên anh làm là tắm sơ qua sau đó lăn lên giường, vừa nhắm mắt đã ngủ ngay, cơm cũng không thèm ăn.
Buổi chiều tỉnh dậy, Duẫn Hạo cảm thấy đầu đau nhức, cơ thể mệt mỏi không chịu được. Hoạt động quá sức và thiếu ngủ khiến sức khỏe của anh bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Anh ngồi dậy duỗi người một chút rồi gọi người giúp việc đến chuẩn bị cơm cho anh. Có thực mới vực được đạo, sẵn tiện hỏi họ xem ba ngày này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-thich-chiem-huu/1797352/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.