Diệp Liên được đưa về một khách sạn năm sao, lần đầu cô đến loại địa phương này, lại còn đi một mình nên rất lo lắng, cả đêm chẳng thể ngủ nổi. Ngày mai cô sẽ gặp lại Hoắc Duẫn Hạo, anh ấy là gia đình của cô, là một trong những người yêu thương cô nhất!
Nhị Bình canh chừng bên ngoài cửa, ông lo mình vào phòng sẽ làm Liên Liên bé bỏng của thiếu gia sợ hãi nên không dám vào trong. Dù sao cũng quen với việc này rồi, đứng một lát là thiếu gia đến ngay thôi.
Sáng sớm, ánh nắng ấm áp chiếu vào phòng qua khung cửa sổ, Diệp Liên đưa tay che mắt cho đỡ chói. Cô ngủ quên lúc nào chẳng biết, tỉnh dậy thì mặt trời đã lên quá ngọn cây.
Diệp Liên theo thói quen duỗi duỗi người, sau đó giật mình phát hiện bên cạnh mình đột nhiên xuất hiện một người con trai. Cô hoảng sợ bật lùi ra phía sau, suýt thì lăn xuống giường, may mà người kia nhanh tay ôm được cô và kéo cô lại.
Mùi hương nước hoa nhè nhẹ lướt qua chóp mũi, khuôn mặt đẹp trai của Hoắc Duẫn Hạo phóng đại trong mắt Diệp Liên, anh cười nói:
“Em dậy rồi à?”
“?”
Diệp Liên ngơ ngác nhìn anh, nửa người trên của cô còn đang lơ lửng ra khỏi giường, được Hoắc Duẫn Hạo đỡ lấy.
“Anh đã nói khi em tỉnh dậy là sẽ nhìn thấy anh mà.” Hoắc Duẫn Hạo sờ sờ tóc cô.
“Anh.” Diệp Liên vui mừng nhào lên ôm cổ anh trai, đè anh ngã ra giường. Cô như một con bạch tuộc dùng cả tay và chân bám chặt lấy anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-thich-chiem-huu/156412/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.