Hóa ra cô ấy đối với hắn lại quan trọng đến thế, quả là cặp thanh mai trúc mã trời định.
..............................
Di Nguyệt cười cười, cô không nói gì thêm chỉ lẳng lặng dùng bữa. Chiều đến, Di Nguyệt tranh thủ chuẩn bị nấu bữa tối.
Nhìn đồng hồ đã là năm giờ kém, nấu xong cơm tối có lẽ vẫn còn đủ thời gian để vẽ bản thảo. Vừa nghĩ cô vừa nhấn số gọi cho Thanh Tranh.
Đầu giây bên kia như chỉ trực chờ cô gọi đến, chưa tới một khắc đã nhấc máy mở lời.
"Di Nguyệt, cậu gọi tớ có việc gì thế?"
"Ừm, cậu đã lên ý tưởng gì cho bản thảo tối nay chưa?".
Thanh Tranh cầm quả táo trên tay, đưa lên miệng cắn một cái rồi mới thở dài đáp lại.
"Tớ chưa, tớ vẫn đang nghĩ đây. Trưởng phòng lần này có vẻ khắt khe hơn nên tớ nghĩ gì cũng không thấy vừa ý."
Di Nguyệt đến bên cửa sổ, cô khẽ hít một hơi chợt lóe lên một suy nghĩ.
"Chủ đề lần này đưa ra là về vẻ đẹp của tình yêu chung thủy. Tớ nghĩ hay là...chúng ta thử với hoa hồng xanh đi."
Thanh Tranh có hơi bất ngờ trong thoáng chốc, nhưng rồi lại hớn hở.
"Hoa hồng xanh sao? Đúng rồi, cậu hay lắm Di Nguyệt. Là hoa hồng xanh, biểu tượng của tình yêu bất diệt, chung thủy, trường tồn theo thời gian. Tớ sẽ đi làm ngay đây, chúc cậu may mắn."
Di Nguyệt mỉm cười thỏa mãn. Tắt máy, cô lại tiếp tục công việc của mình rồi nhanh chóng trở lên lầu tắm rửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-nguoc-dai-vo-yeu/2962369/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.