Cô không dùng lực quá mạnh, nhưng Lâm Yên Yên không biết đã bị thứ gì tác động mà lại ngã ngay xuống đất.
.....................
Vô tình lúc này Cố Tử Du lại mở cửa bước vào. Bóng người cao lớn liền bao phủ lấy khoảng không ở phía sau lưng cô.
Di Nguyệt thoáng giật mình vì sự xuất hiện đột ngột của hắn. Cô xoay người nhìn Cố Tử Du.
Dường như hắn cũng hơi sững lại, ánh mắt dán chặt vào hình ảnh hỗn độn trên nền đất.
Máu đỏ nhem nhuốc cùng nhiều mảnh sứ vương vãi khắp sàn, tạo nên hình ảnh chói mắt kích thích thị giác người nhìn.
Cô đang định giải thích với hắn liền bị cánh tay rắn chắc của người đàn ông gạt phắt sang một bên, suýt thì cả người cũng va vào tường. Cố Tử Du bước đến chỗ Lâm Yên Yên, hạ một gối xuống đất xem tình hình của cô ta.
Giọng nói trầm thấp, gắt gao hỏi.
"Làm sao lại thế này hả?"
Cô ta khóc sướt mướt. Bàn tay run run vẫn chỉ về phía cô.
Giọng nói nức nở ngắt quãng.
"Lúc nãy bọn em có xảy ra cãi vã. Em đã chịu nhường nhịn mấy lần nhưng cô ấy vẫn tức guận hất đổ cốc cà phê trên bàn, còn đẩy em ngã xuống đất."
Di Nguyệt như chết lặng. Cô ta bày ra mưu hèn kế bẩn là cố ý muốn hại cô.
"Tôi hoàn toàn không có đẩy cô ấy!"
Cố Tử Du bế xốc Lâm Yên Yên, lên giọng quát mắng.
"Câm miệng! Cô mau dọn dẹp chỗ này rồi cút xéo cho tôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-nguoc-dai-vo-yeu/2962276/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.