Trong nhà hàng liên tục vang lên tiếng hít mạnh và tiếng kêu thảm thiết như bị chọc tiết của người phụ nữ kia. Cô ta run rẩy sờ vào trán mình, đầu ngón tay chạm đến chất lỏng sền sệt, mũi ngửi được mùi vị tanh tưởi từ vết thương mà không khỏi điên máu. Bị đánh? Cô ta bị đánh hủy dung rồi?
Mộc Thuần thấy người phụ nữ kia ngóc đầu dậy thì vung tay lên.
Chát.
Một ly nước, một cú đập từ ly thủy tinh, bồi thêm cái tát này vẫn chưa đủ khiến Mộc Thuần hả giận. Tử Thiêm là cục cưng bảo bối của cô, chưa bao giờ cô dám đánh thằng bé nặng lấy một lần mà có người dám tát thằng bé như thế, cô chịu được mới là lạ! Cô không phải loại hiền thục gì cho cam, ai động vào con cô thì chết với cô!
Cô gái kia bị đánh đến ngây người:
“Cô bị điên à?”
“Cô mới bị điên! Đôi giày của cô bao nhiêu tiền? Tôi để thằng bé xin lỗi rồi bồi thường cho cô không được à? Từ lúc gặp mặt ở cửa tôi đã nhịn cô rồi đấy.” Mộc Thuần mặt mũi nghiêm trọng, còn hung dữ hơn cô ta nhiều.
Mọi người cũng xì xầm to nhỏ, cảm thấy mặc dù Mộc Thuần có hơi nặng tay nhưng ai bảo người phụ nữ kia lại đánh con trai người ta trước. Chuyện này rất khó nói, tốt nhất bọn họ không nên tham dự vào.
Nhân viên của nhà hàng cũng thì thầm, vỗ vỗ lưng Tử Thiêm:
“Thằng bé nó còn nhỏ thế kia mà…”
Mộc Thuần cầm lấy túi xách, nhìn người phụ nữ kia bằng ánh mắt cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-muon-can-toi/1768567/chuong-72.html