Hai người ngồi bên vệ đường, Mộc Thuần bấy giờ sụt sịt khóc không ngừng, khuôn mặt đỏ bừng. Tiếng nấc của cô như cứa vào tim gan Đặng Thiên Tường, hắn đột nhiên đưa tay kéo cô vào lòng mình, cho cô một cái ôm dịu dàng.
Mộc Thuần như tìm được điểm tựa, những mệt mỏi trong suốt thời gian qua bùng lên khiến cô mất kiểm soát. Cô giữ chặt áo ngoài của hắn, vừa nức nở vừa hỏi:
“Tại sao lại đối xử với tôi như vậy chứ? Anh ấy rõ ràng biết tôi mà lại giả vờ không quen! Tôi là vợ của anh ấy mà!”
“Cô nói gì?” Thiên Tường giật mình, cứ nghĩ là cô nói nhầm rồi.
Mộc Thuần tức giận kéo áo của hắn: “Tôi nói tôi là vợ của Phi Vũ! Anh nghe thấy chưa? Anh ta là người mà tôi muốn tìm! Anh ta đã nói yêu tôi! Tên khốn đó!”
Giọng của cô lạc hẳn đi vì gào to, Đặng Thiên Tường nghe thấy như sét đánh ngang tai. Cô và Phi Vũ? Người cô tìm là Phi Vũ ư? Sao có thể…
Hắn vừa định lên tiếng hỏi cô thì đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe chạy ra từ phía dinh thự của Đặng gia, ánh đèn sáng chói chiếu rọi vào chỗ họ.
Kít một tiếng, xe dừng lại. Phi Vũ ở bên trong hạ kính xe xuống rồi quay đầu nói:
“Tôi có việc nên về trước đây.”
Đặng Thiên Tường vội vàng đỡ Mộc Thuần đứng lên rồi gật đầu, hắn xoay người cô vào lòng mình, cô cũng thuận thế úp mặt vào ngực hắn để che đi khuôn mặt lấm lem của bản thân. Nghe giọng của Phi Vũ, Mộc Thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-muon-can-toi/1768544/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.