“Tôi đưa cô đi làm quen với vài người bạn được không?” Thiên Tường nhìn người đang ngại ngùng khoác tay mình, lịch thiệp hỏi.
“Được.” Mộc Thuần gật khẽ, cô cũng không biết phải đi đâu, nói chuyện với ai, cứ bám sát Thiên Tường thì hơn.
Bữa tiệc còn chưa bắt đầu, Đặng gia đã tiếp đón họ bằng những loại rượu quý đắt tiền. Mộc Thuần đi theo Thiên Tường uống một chút, thấy cô thoải mái như thế, hắn khá bất ngờ:
“Tửu lượng của cô rất tốt?”
“Cũng tạm thôi.” Mộc Thuần cười trêu: “Tôi nghĩ mình có thể uống đến mức anh nghèo.”
“Rất vinh hạnh.”
Thiên Tường nhỏ giọng nói với cô, sau đó đưa cô đến chỗ bạn mình. Thấy hai người họ khoác tay đi cùng nhau, ai nấy đều mở to mắt trêu:
“Đặng thiếu gia, cậu có bạn gái từ khi nào vậy hả?”
“Vị tiểu thư này xinh đẹp thật đó, đúng là tên may mắn!”
“Không phải, cô ấy chỉ là một người bạn thôi.” Thiên Tường cười cười, càng phủ nhận, đám người càng nghĩ họ mờ ám.
Mộc Thuần phải mỉm cười giải thích:
“Thật sự chỉ là bạn thôi.”
Quan hệ giữa họ cũng không quá thân thiết như mọi người nghĩ, cô tự biết thân biết phận mà lui về sau nửa bước so với Thiên Tường. Hắn phát hiện ra nhưng cũng không nói gì, chú tâm trao đổi với bạn bè.
Mộc Thuần im lặng hết mức có thể, nỗ lực giảm sự tồn tại của bản thân xuống. Cô chỉ muốn đến tìm Phi Vũ ba mặt một lời và tiện thể chúc mừng sinh nhật Tiểu Vy rồi về, nơi này vừa ồn ào vừa hỗn tạp, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-muon-can-toi/1768542/chuong-47.html