🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộc Thuần đạp xe ra bãi biển, tìm một chỗ vắng người mà khóc. Nước mắt không thể ngừng rơi khi nghĩ đến việc bị người khác khinh thường, Tô Dương nói thích cô nhưng còn chẳng quan tâm đến cảm nhận của cô.

“Tên khốn kiếp giả nhân giả nghĩa! Tô gia khốn nạn!”

Cô cầm một hòn đá ném mạnh ra biển, muốn thông qua đó trút đi cơn giận trong lòng. Tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ khe khẽ vang lên, hòa nhịp với tiếng nấc của cô.

Tô Dương còn không thèm cầu hôn, mà trực tiếp gọi cô tới nhà để nói chuyện cưới xin, hời hợt như thế, lấy hắn rồi cô sẽ hạnh phúc sao? Không, có cho cô ngàn vàng cô cũng không thèm! Chỉ là bây giờ mất gian hàng ở chợ, cô sẽ mất chỗ để bán hải sản. Những nơi khác như vỉa hè cũng có thể bày hàng, nhưng đám giang hồ thu phí bảo kê rất đắt, hơn nữa thỉnh thoảng còn bị chúng cướp đồ. Cô…. bây giờ phải làm thế nào đây?

Ngồi bệt trên cát, Mộc Thuần cảm giác cả người như mất hết sức lực. Cô cố gắng rất nhiều, lúc nào vấp ngã cũng tự đứng dậy, muốn vươn lên trên tầng cấp cao hơn, nhưng cô mãi chỉ là một đứa mồ côi nghèo mạt, chẳng thể thoát khỏi bàn tay lộng quyền của những kẻ nhà giàu.

Trái tim co rút một cách đau đớn, Mộc Thuần úp mặt vào đầu gối òa khóc nức nở. Cô ước gì mình không phải là trẻ mồ côi, cô ước gì bản thân được cắp sách đến trường như những người khác. Đám nhà giàu kia chỉ cần vươn tay ném ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-muon-can-toi/159227/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.