Mộc Thuần nằm gọn trong lòng anh, cô cảm thấy mình đã quá dễ dãi với người đàn ông xa lạ này, ngẩng đầu lên, đang định bảo anh buông tay ra nhưng lại nhìn thấy một đôi mắt phượng sáng lấp lánh nhìn mình chằm chằm. Cô á khẩu, nuốt xuống lời định nói. Cô đột nhiên phát hiện mình không có sức chống cự trước khuôn mặt này!
Người đàn ông cọ cọ mặt vào tóc của cô, sau đó rất nhanh đã phát ra tiếng hít thở khe khẽ. Cô cứng đờ người, cả đêm ngủ không an giấc vì tim đập quá nhanh.
Sáng hôm sau, Mộc Thuần tỉnh dậy ngay khi ánh nắng đầu tiên trong ngày ló dạng. Hôm nay có vẻ như lại không đi làm được vì phải làm thủ tục xuất viện và đưa người đàn ông này về nhà.
Bác sĩ vốn không muốn cho anh ta về sớm nhưng tình hình quả thật rất khả quan, ông nói:
“Không có dấu hiệu bị xuất huyết não hay tổn thương sâu, nhưng kỳ lạ là anh ta lại mất trí nhớ. Trường hợp này rất hiếm có.”
Mộc Thuần hỏi:
“Vậy có thể biết đại khái khi nào anh ta sẽ nhớ ra không?”
“Rất khó dự đoán được.”
Bác sĩ cũng không có cách nào xác định rõ.
Mộc Thuần làm xong thủ tục thì vào phòng, người đàn ông đã tỉnh dậy, cho dù đang mặc quần áo ở bệnh viện nhưng vẫn toát ra khí chất cao quý. Cô nghĩ mình nhặt được một tên công tử nhà giàu rồi, chỉ hy vọng anh ta mau nhớ ra mọi chuyện để trả công cho cô.
“Vợ, anh đói.”
Loading...
Vừa gặp mặt đã kêu vợ, Mộc Thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-muon-can-toi/159214/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.