Thẩm Ngọc Lam cầm áo khoác của Ninh Thiên Vũ lên, sau đó quay trở lại phòng nghỉ trên tầng ba cùng Ninh Thiên Vũ.
Ninh Thiên Vũ nhìn người phụ nữ dịu dàng ở bên cạnh mình, cậu nghĩ mãi mà không thông, tại sao ba ba của cậu lại thích cái người tên Cao Nhã Uyên kia vậy, mẹ nhỏ tốt vậy mà...
Nghĩ vậy, suy nghĩ trong lòng cậu càng chắc chắn hơn mấy phần.
Mở cửa bước vào phòng nghỉ.
Ở trong phòng nghỉ lớn, Cao Nhã Uyên bị một đám người vây quanh.
Có người giúp cô ta chỉnh lại trang phục, có người giúp cô ta make up, có người lại giúp cô ta làm tóc, cô ta lúc này giống như một Hoàng hậu, tùy ý để mọi người cung phụng mình.
Ngược lại, Ninh Nhất Phàm mặc một bộ vest màu xám khói, bên trong là một chiếc áo sơ mi màu trắng, chiếc nơ màu đỏ sậm trông có phần lạc quẻ nhưng vẫn khiến anh lộ ra một phong thái vô cùng tao nhã.
Lúc này, anh đang cầm một quyển sách, lặng lẽ ngồi ở một bên, một động tác hết sức bình thường của anh cũng có thể trở thành cảnh đẹp.
Nhìn thấy người đến, Cao Nhã Uyên lập tức nở nụ cười dịu dàng: "Thiên Vũ tới rồi sao, mau lại đây ngồi." Sau đó cô ta liếc nhìn Thẩm Ngọc Lam, sai bảo: "À, giày của tôi ở trên xe của trợ lí mất rồi, cô xuống lấy giúp tôi đi."
"Được, cô Cao"
Thẩm Ngọc Lam lại lần nữa đi ra ngoài, Ninh Thiên Vũ cũng chạy theo sau.
“Mẹ nhỏ, mẹ không cần nghe lời của trà xanh kia. Dù sao mẹ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/215860/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.