Ninh Nhất Phàm nhìn người phụ nữ kia nghênh ngang mà đi, giận không thể phát tác được.
"Cậu Ninh, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta phải đến sân bay rồi." Liễu Tự tốn rất nhiều sức lực mới khiến giọng mình nghe bình thường một chút.
Lời anh ta làm dịu lại không khí ngại ngùng ở hiện trường.
Thế là mọi người hùa theo.
Ninh Nhất Phàm ngồi trên xe nhìn Liễu Tự đang ngồi trên ghế lái, hai vai run rẩy, cầm tập tài liệu ném qua khiến nó đập vào vô lăng.
"Muốn cười thì cứ cười đi. Anh biết chuyện hôm nay chắc chắn sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời anh.
"Haha." Liễu Tự không khách khi bắt đầu cười đến nghiêng ngả.
"Haha... tôi nói này, bạn học Ninh Nhất Phàm, thế nào? Cái cảm giác này không dễ chịu nhỉ? Haha... Không trách anh ta cười trên nỗi đau của người khác như vậy, anh ta và Ninh Nhất Phàm là bạn học cấp hai, từ ngày quen biết đến nay, anh luôn được tâng bốc và sống như một vầng trăng sáng ở trên cao.
Chưa thấy anh bị coi nhẹ và đối xử như vậy, hơn nữa đối phương còn là một bảo mẫu.
"Cười nữa liền cút cho tôi!"
Liễu Tự lập tức che miệng, làm bộ kéo khóa lại, đáy lòng càng nổi lên nhiều sự hứng thú hơn với cô bảo mẫu Thẩm Ngọc Lam này.
Xe đang lăn bánh hướng về phía sân bay, bỗng nhiên Liễu Tự nhận được điện thoại của đối tác, nói xảy ra chút chuyện nên hẹn gặp lại lần sau.
"Nhất Phàm, không tới sân bay nữa, nếu không chúng ta quay lại chờ bảo mẫu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/215853/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.