Cho nên lúc này, có thể là rượu bắt đầu ngấm vào nên đầu có chút choáng váng, bước chân cũng hơi lảo đảo.
Thấy thế, Mặc Trạch Đình giơ cánh tay ra ôm lấy vai, chỉ là đỡ một cách lịch sự, không hề có động tác quá đáng nào.
Hai người đang định đi thì đúng lúc đối mặt với Ninh Nhất Phàm, Liễu Tự nhìn thấy hành động của hai người, anh ta nhìn người đàn ông đối diện theo bản năng. Trong lòng có chút căm hận người phụ nữ này, mấy năm nay Ninh Nhất Phàm trải qua những ngày như thế nào anh ta là người biết rõ nhất.
Anh thật sự có tình cảm với người phụ nữ này, vậy nên anh không động vào người phụ nữ nào khác, cũng không cho bất cứ người phụ nữ nào có cơ hội chạm vào anh, nhưng cô thì sao?
Ninh Nhất Phàm không tin năm đó cô không hề có chút tình cảm nào với anh, anh cũng không tin, nhưng bây giờ trong lòng anh cũng không dám chắc chắn như vậy nữa.
Ninh Nhất Phàm nhìn bóng dáng đó đang tiến gần về phía mình, cau mày, ngực phập phồng, bởi vì kẹp tàn thuốc ở giữa ngón tay quá lâu không quet tro nên đã rơi xuống mu bàn tay của anh, nhưng anh vẫn không cảm nhận được.
Cả hai rẽ phải, đi ngang qua chỗ ngồi dành cho hai người rồi đi về phía lối ra.
“Ngọc Lam”
Một tiếng gọi Ngọc Lam, giọng nói không lớn không nhỏ, vừa đủ để Diệp Lâm nghe được. Đầu tiên cô khẽ giật mình, sau đó đầu óc cô trống rỗng, thậm chí cô còn nghe được tiếng mình thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163248/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.