Sau khi Diệp Lâm đi vào thì đi vào phòng thay đồ trước, chuẩn bị thay quần áo làm việc, chỉ là áo khoác còn chưa cởi ra.
“Nói rõ ràng chuyện hôm qua đi” Bên tai cô chợt nhớ ra một giọng nói không hề báo trước, Diệp Lâm khẽ run lên vì kinh ngạc, quay đầu lại thì thấy Ninh Nhất Phàm đang đứng trước cửa phòng thay đồ, hai tay đút túi quần, bị dọa đến võ ngực: “Anh… anh muốn dọa chết người à?”
“Đừng đổi chủ đề, nói đi, chín năm trước, cô sinh con vào lúc nào?”
Diệp Lâm ngẩng đầu, chớp mắt với Ninh Nhất Phàm, vẻ mặt ngây ngốc nói: “Anh Phàm, tôi không hiểu anh đang nói cái gì…’ Dáng vẻ kia, rõ ràng nói cho Ninh Nhất Phàm biết, lúc trước cô đã nói dối.
Lúc này, Liêu Tự từ bên ngoài vội vàng đi tới, đưa điện thoại di động cho Ninh Nhất Phàm: “Đây là bên kia gửi tới, tài liệu của cô ấy”
Ninh Nhất Phàm nhận lấy điện thoại di động, liếc mắt một cái, nhíu mày: “Thông tin có đáng tin cậy không?”
Liêu Tự nghiêm túc gật đầu: “Thực lực của đối phương vô cùng mạnh trong ngành này, sẽ không có gì sai sót đâu.”
Ninh Nhất Phàm trả lại điện thoại di động cho Liễu Tự, bên này, anh đưa cánh tay dài lên duõi ra bóp cổ Diệp Lâm, lạnh lùng nói: “Cô còn dám giở trò với tôi, lá gan cô cũng không nhỏ…”
Diệp Lâm chỉ cảm thấy hô hấp càng ngày càng khó khăn, Ninh Nhất Phàm này điên rồi, thật sự muốn bóp chết cô sao? Cô dùng sức nắm tay anh, nhưng lại giống châu chấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163228/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.