“Phụt!, lấy lại tỉnh thân Thẩm Ngọc Lam phì cười ra tiếng, quay lại, một tay chống đầu, “Ninh Nhất Phàm, anh ghen sao?”
Cô nói xong chu cái miệng nhỏ, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn người con trai trước mặt.
Trong lòng lại tràn đầy hạnh phúc, tuy rằng, tạm thời phần hạnh phúc này là “Trộm” mà có, cô vẫn không nhịn được mà hãm sâu vào.
Chỉ là, cô không biết, trong mắt Ninh Nhất Phàm bộ dạng lúc này của cô có bao nhiêu quyến rũ, khi cô còn chưa kịp phản ứng, tay trái Ninh Nhất Phàm kéo cô vào trong ngực, tay phải ấn nút trên nóc xe.
Vách ngăn bị kéo xuống, đôi môi đỏ mọng của Thẩm Ngọc Lam bị đôi môi anh ra sức nghiền ép.
Hôn đến khi cô không thở nối nữa, Ninh Nhất Phàm mới buông cô ra.
“Anh điên à, có… có người ở đây” Nghĩ đến Liễu Tự đang ngồi ở phía trước, gương mặt của Thẩm Ngọc Lam đỏ bừng cả lên.
“Chẳng phải đã chắn rồi sao?” Nhưng người đàn ông nào đó lại nâng cái tấm chắn ở dưới lên.
“Anh… Điều này chẳng phải là giấu đầu lòi đuôi sao?
Khỏi cần nói, chắc chắn Liễu Tự đã nghĩ ra bọn họ đang làm cái gì rồi.
Cô càng suy nghĩ càng cảm thấy sau này không còn mặt mũi mà gặp người nào khác nữa.
Cho nên khi vừa mới đến nơi, còn chưa đợi xe dừng hẳn cô đã lao xuống dưới.
Bức màn chắn ở giữa được vén lên, Liễu Tự quay đầu xuống nhìn Ninh Nhất Phàm đang nhếch khóe miệng lên: ‘Lúc đầu ai đã nói cái màn chắn của người ta rất thừa thãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163174/chuong-153.html