Thẩm Ngọc Lam bước chân lảo đảo vài cái, quay người lại, nhìn chằm chằm Ninh Nhất Phàm: “Anh. anh đã mua nó rồi ư?”
"Thiên Vũ nói, chỗ em ở sơ sài quá, thằng bé không thoải mái” Dứt lời, Ninh Nhất Phàm đã đến bên cạnh cô. Ninh Thiên Vũ giật giật khóe miệng, cậu đã nói gì sao?
Nhưng, nghĩ một hồi, dường như nghĩ đến cái gì đó, nhếch khóe miệng, bước lên kéo tay Thẩm Ngọc Lam: “Mẹ, có phải ba con muốn nhận cái gì đó mà ba không có từ mẹ không?”
Thẩm Ngọc Lam ngẩn người, Ninh Nhất Phàm không có thứ gì?
“Mẹ có gì mà ba con không có chứ?”
Ninh Thiên Vũ nắm lấy tay cô, lắc qua lại: “Mẹ, mẹ quên rồi, hôm đó, chúng ta ở trung tâm mua sắm, con nói, khi ba con kéo đồ cho một người phụ nữ khác, thế là mẹ nói ba con tặng cho mẹ một căn nhà to như thế, đúng không, ba cũng muốn mua gì đó cho mẹ?”
Biểu hiện của cậu ngây thơ, hồn nhiên, vẻ mặt Thẩm Ngọc Lam lại xấu hổ muốn phun máu, cái gì gọi là mang đá đập vào chân mình, hôm nay cô xem như hiểu rồi.
Cô bỗng ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc đối diện với ánh mắt thăm dò của Ninh Nhất Phàm, mặt đỏ bừng.
Liễu Tự lại ở phía sau không nhịn được cười ra tiếng.
“Thiên Vũ, đừng có nói linh tinh, căn nhà này, mẹ sẽ không muốn, bởi vì mẹ không có gì có thể trao đổi với ba” Thằng bé còn nhỏ, cô thực sự không tìm ra cách nào tốt để giải thích với cậu.
Sau khi kiềm chế một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163101/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.