Sở Tịnh Khuynh nghe xong tao nhã xoay người nhìn Thẩm Ngọc Lam: “Tôi tiện đường ghé vào thăm cô”.
Anh ta nở một nụ cười rạng rỡ với cô.
Cô vẫn còn nhớ, lúc trước cô thỉnh thoảng ngồi ở cạnh sân bóng xem anh ta chơi bóng rổ. Mỗi khi ánh mắt hai người chạm nhau, anh ta đều nở một nụ cười như thế với cô, một nụ cười ấm. áp như ánh dương.
Khi đấy, tính cách cô vô cùng hoạt bát, cô sẽ duỗi thẳng hai tay thành hình chữ V với anh ta.
Lúc ấy, có một chuyện hai người thường cùng làm với nhau. Đây là mỗi khi cô chau mày ủ rũ lúc gặp khó khăn, anh ta sẽ dùng hai tay áp vào đầu cô, cười và nói: “Diệp Lâm nhà ta xinh xắn thế này, còn nổi giận thì sẽ không xinh nữa đâu đấy”
Cô sẽ đâm vào người anh ta rồi lùi về sau mấy bước một cách cường điệu và cảm thấy tâm trạng đã tốt hơn nhiều.
Và còn... rất nhiều rất nhiều nữa.
Vào khoảnh khắc này, Thẩm Ngọc Lam bỗng nhận ra lúc đó hóa ra cô và anh ta đã có những kỷ niệm đẹp đẽ nhường ấy. Vậy mà cô luôn không để tâm, cũng chẳng hề hay biết rằng anh ta sớm đã động lòng.
Cô bỗng chốc cảm thấy bản thân lúc ấy quá dại khờ, xem sự nuông chiều yêu thương đó như là tình bạn.
Nhớ lại những điều đã qua, trong mắt cô tái hiện lại những tình cảm dịu dàng mờ nhạt.
“Ngọc Lam, cô nghĩ gì vậy?” Nhìn thấy Thẩm Ngọc Lam cứ nhìn trừng trừng vào anh ta mà không nói một lời, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163093/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.