Nhìn ngón tay thon dài sạch sẽ của anh ta, đầu tiên Thẩm Ngọc Lam cảm thấy sợ hãi, tiếp theo là có hơi xấu hổ đưa tay phải ra, vừa chạm vào là lập tức rút về.
Nhưng mà nghi vấn trong lòng lại không sao sáng tỏ được. Công ty của Sở Tịnh Khuynh, tên là Diệp Lâm?
Thật sự chỉ là trùng hợp sao?
“Tổng giám đốc Sở đặt tên công ty thật đặc biệt” Cô đi lên hai bước, đặt túi lên sofa, vừa lấy hợp đồng ra chuẩn bị vừa giả vờ hỏi vu vơ.
Sở Tịnh Khuynh lấy cà phê thư ký mang vào đặt trước mặt Thẩm Ngọc Lam, chỉ về phía sau cô: "Cô Thẩm, mời ngồi.”
Lúc Thẩm Ngọc Lam cho rằng Sở Tịnh Khuynh sẽ không giải thích gì thì anh ta lại nhấp một ngụm cà phê, sau đó nói: "Tôi tìm một người tên Diệp Lâm, đã tìm 6 năm”
Bàn tay đưa ra định lấy tách cà phê của Thẩm Ngọc Lam bỗng nhiên rút về, sau đó cô ngồi yên lặng không động đậy.
Sáu năm trước cô rời khỏi nơi đó đã cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người, tuy rằng cô từng nghĩ sẽ có ai đó nhớ từng có một người là mình, nhưng chưa từng nghĩ đến người đó sẽ là Sở Tịnh Khuynh,
Trong trí nhớ của cô thì tuy hai người đã làm việc với nhau hai năm, lúc ở chung có thể thoải mái đùa giỡn nhưng tách ra rồi thì không có liên lạc nữa.
Tuy nói tình cảm có thể trên mức bạn bè nhưng còn lâu lắm mới đến mức khiến một người tìm cô sáu năm.
Lúc còn đi học tính cách Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163088/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.