Chương trước
Chương sau


Chương 936

Không nghĩ tới còn có thể gặp phải ở nơi này.

Phía sau Ninh Cảnh Trạch còn có vài người đi theo, nhìn qua không phú cũng quý, ngay cả vệ sĩ cũng có vài người.

Ninh Cảnh Trạch vừa đi lại đây, vừa nói: “Đã xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì thế?”

Người phụ nữ vốn dĩ còn khí thế bức người, vẻ mặt nhất quyết xảo trá muôn ăn vạ một trận lập tức trở nên ngoan ngoãn, đặc biệt là khi thấy người đàn ông phía sau Ninh Cảnh Trạch, hận không thê lập tức trồn đi.

Diệp Như Hề cũng chú ý tới đối phương, câu ˆ không có gì ‘ vọt tới bên miệng lập tức thay đôi thành “Cô ta muôn ăn vạ tôi.”

Ninh Cảnh Trạch ngây ra một lúc, mặt người phụ nữ cũng tái mét rôi.

“Cô nói bừa cái gì thế! Cô gái còn trẻ như vậy sao lại thích nói lung tung thế! Tôi ăn vạ cô bao giò!” Diệp Như Hề nhướng mày, nói: “Phải không? Không phải muốn bồi thường tiền thiệt hại tỉnh thần à?”

Ninh Cảnh Trạch càng nghi hoặc, “Cái gì mà tiền bồi thường thiệt hại tỉnh thân?”

Lúc này vài người khác cũng đi lên trước, nói: “A Trạch, đây là bạn mà cậu quen à?”

“Ừ, cô ấy là Hứa Như Hè, là một vị trưởng bôi ủy thác tôi quan tâm cô ấy một chút.”

Mây người kia sinh ra đủ loại suy đoán từ những lời này, bọn họ đêu hiểu con người Ninh Cảnh Trạch, rất cao ngạo, có thê ủy thác cậu ta quan tâm, thân phận đối phương tuyệt đối không thấp.

Vốn dĩ bọn họ còn có chút coi khinh, hiện tại đều không còn nữa, còn bắt đầu nhớ lại xem đây là vị tiểu thư nhà aí? Chỉ là ngoại hình…… hơi đen hơi xấu một chút.

Nhưng không thể trông mặt mà bắt hình dong đúng không?



“Hè Hè, mấy người này là bạn tôi, sao em lại đi tới nơi này? Muốn mua phi thúy sao? Vừa hay, bạn tôi là cổ đông lớn nhất ở đây, có thể ,giúp em chọn lựa hàng hóa tôt hơn.”

*Ò, không cần khách khí, tôi chỉ tùy tiện nhìn thôi.”

Người phụ nữ kia thừa dịp bọn họ nói chuyện phiếm thì nhanh chóng chạy trồn, không dám để cập tới chuyện tiền bồi thường thiệt hại tinh thần gì nữa.

Ninh Cảnh Trạch lại nói: “Nơi này là khu vực đá thô, không hiểu đoán thạch thì không nên mua bán ở đây, dễ dàng tồn thất.”

Diệp Như Hề cũng không nói cái gì, gật gật đầu, nói: “Ư, tôi cũng chỉ đên xem thôi.”

Trọng đó một người đàn \ ông hơi lớn tuổi nói: “Hứa tiêu thư cảm thầy hứng thú với phỉ thúy sao? Cũng đúng, đoán thạch rất k1ch thích.”

Ninh Cảnh Trạch giới thiệu một câu: “Hè Hè, đây là bậc thầy Trương Hoài thầy Trương là thầy đoán thạch có tiêng trong nghề, nêu em thật sự thích đoán thạch, có thể nhờ Thầy Trương giúp em quan sát.”

“Khách khí khách khí, tôi chỉ là có chút hiểu biết, chưa tới mức được gọi là bậc thầy.”

‘ Lời ngoài miệng là nói như vậy, nhưng trong mát Trương Hoài lại tràn đầy vẻ kiêu căng, hiển nhiên rát thích được tâng bốc.

Ninh Cảnh Trạch cười cười, nói: “Có thầy Trương ở đây, hẳn là không đến nồi thua cuộc.”

Diệp Như Hề suy tư một chút, nều muôn trực tiếp. mua sắm phỉ thúy.

thành phẩm, cần khoản tiên vô cùng lớn, những loại cực phẩm thì càng có giá trên trời, dù ra giá cao cũng chưa chắc có người bán.

Nếu vận may tốt, trực tiếp đoán thạch ra được giỗng góc, tiền hành gia công, có thê giành được lợi nhuận lớn hơn.

Đương nhiên, cái này cũng cần tới vận may vô cùng lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.