Chương trước
Chương sau


Chương 869

Tuy nhiên, Tiểu An và Nhạc Nhạc rõ ràng không cảm thấy. được an ủi bởi câu nói này, chúng vần râu rï không vui mà đăm chìm trong sự hối hận, thậm chí còn muốn thay bộ đồ trượt tuyết rời đi.

Đúng lúc này, có vệ sĩ lại đi tới, nói: “Tiêu thiếu gia, tiểu tiêu thư, còn cả vị tiểu thư này, ông ‹ chủ bảo tôi báo cho mọi người một tiếng, hãy ở chỗ này chờ một lát.”

Diệp Như Hề kinh ngạc, “Cái gì?”

“Mời xem bên kia.”

Ba người theo phương hướng vệ sĩ chỉ mà nhìn qua.

Chỉ thấy một bóng người đang đứng trên đài cao của khu trượt tuyêt, tựa hồ còn đang chuẩn bị.

Cái đài kia rất cao, là đạo cụ mà vận động viên trượt tuyết chuyên nghiệp sẽ dùng tới, mà giờ phút này, người đứng trên đó, là Tạ Trì Thành.

Anh mặc bộ đồ trượt tuyết màu đen, bởi vì khoảng cách quá xa, thấy không rõ, chỉ có thể thầy một bóng dáng đen nho nhỏ.



Nhạc Nhạc lập tức hưng phân nói: “Là daddy! A a a, em đã lâu không nhìn thây daddy lên đài cao rôi! Em còn cho răng daddy già rôi nên lên không nỗi nữa.

Diệp Như Hề vốn dĩ còn có chút kinh ngạc nhưng lập tức bị câu nói sau của Nhạc Nhạc làm cho bật cười Tạ An lặng lẽ nói: “Chị ơi, chị chờ em nhé! Daddy siêu đẹp trail”

Diệp Như Hề thật đúng là chưa từng nhìn thầy dáng vẻ Tạ Trì Thành trượt tuyết, nghe vậy cũng trở nên nghiêm túc hơn.

Khi bóng người kia tạm dừng một lát rồi trực tiệp lao xuống, trái tim Diệp Như Hề-như nhảy vọt lên.

Càng đi xuống dưới thì tốc độ càn nhanh, gần như là rơi xuống từ đài cao kia trong chớp mắt, toàn bộ đài cao là một hình chữ U, lao xuông điểm lấp nhát thì lại trực tiếp vươn lên cao.

Tới điểm cùng, đột nhiên bay ra ngoài.

Dưới ánh mặt trời, Diệp Như Hề nheo mắt nhìn bóng người bay vọt lên, thậm chí còn thành thục xoay vài vọc tuyệt đẹp trên không trung, động tác dứt khoát lưu loát, vô cùng có thâm mỹ..

Anh tiếp đất, vững vàng trượt về phía trước một khoảng cách rất dài.

Cho đến khi người kia dừng lại.

Diệp Như Hề mới tìm về nhịp đập trái tim, khoảnh khắc anh tung người trên không trung, trái tim cô như ngừng đập.



Cho đến khi thấy : anh vững vàng tiếp đất, cô mới tìm về hô hắp của chính mình.

Loại cảm giác hít thở không thông này, mãi quanh quần cô.

Trái tim trong lồng ngực như đang mách bảo cô, cô vẫn sẽ mê muội vì anh như trước.

Tạ Trì Thành chậm rãi trượt trỏ về, tháo xuống kính bảo vệ mắt trên mặt, lộ ra phía dưới là khuôn mặt tuần tú.

Bởi vì bị gió thổi qua, tóc của anh đều trở nên hôn độn, tùy tay vuốt vuốt vài cái, lộ ra vài phần tùy tính hoang dã, vô cùng mê người.

“Daddy! Thật là lợi hạil! Siêu giỏi!”

Nhạc Nhạc không chút khách khí phát biêu sự sùng bái của mình đối với daddy.

Tạ Trì Thành cong môi cười cười, nói: “Còn muôn chơi nữa không?”

“Không chơi, tay chị không thể cử động mạnh, bọn con đi cùng chị chơi cái khác!”

FUP „ Diệp Như Hề muốn nói không cần để ý tới cô, nhưng khi đối diện với ánh mắt Tạ Trì Thành, cô theo bản năng lại DgORH/ ngoãn nghe theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.