Chương trước
Chương sau


Chương 862

Đồng Minh Vĩ đưa một tập văn kiện qua, nói: “Đây là dự án hợp tác mới nhát cùng Long Đằng, xem như là hạng mục hợp tác lớn của năm nay, cháu nhìn xem.”

Diệp Như Hề tiếp nhận, nghiêm túc mỏ ra, lập tức cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Nói là hạng mục lớn nhất trong năm nay cũng không quá, chỉ cân thành công, là có thê đạt được lợi nhuận là một con số khổng lồ.

“Nhưng, đối phương chỉ định muốn trong đoàn đội phải có cháu.”

Diệp Như Hề thiếu chút nữa đã làm rớt bản hợp đồng trong tay, kinh ngạc trừng lớn hai mắt.

Đồng Minh Vĩ do dự một chút lại nói: “Tiểu Hè, cháu thẳng thắn giải thích với chú, cháu thật sự chưa từng xích mích gì với giám đốc Tạ sao? Nếu giữa hai người có chuyện gì, chú tuyệt đối không ký bản hợp đồng này.

Diệp Như Hề sẽ không ngây thơ cho rằng chú Đồng thật sự tình nguyện vì đứa cháu như cô mà từ bỏ hợp đông lớn.như vậy.

Đến cuối cùng, số tiền này cũng sẽ lấy về từ chỗ bà ngoại cô thôi.

Cho nên, Diệp Như Hề lắc đầu, nói: “Không có việc gì. Chú Đồng, cháu và giám độc Tạ chưa từng có xích mích, công việc là công việc, cháu hiểu rõ, chú cứ việc sắp xếp, nếu đối phương yêu câu cháu ởi theo dự án này, cháu sẽ phụ trách.”

Ánh mắt Đồng Minh Vĩ phức tạp nhìn thoáng qua Diệp Như Hề, nói: “Nêu như vậy, cháu sẽ phụ trách hạng mục này, về việc chọn người cho đoàn đội thì cháu có thể tự tổng hợp.”

“Vâng, cảm ơn chú Đồng.”

“Lần sau cần thận một chút, tay đã bị thương thì nghỉ ngơi cho tốt, như vậy đi, từ đây tới khi hạng mục bắt đầu vẫn còn thời gian, ta cho cháu nghỉ phép ba ngày, nghỉ ngơi cho tốt nhét.”



Diệp Như: Hề không từ chối, hiện tại vết thương trên tay cô quá đau, có thể nghỉ ngơi được là tôt nhất, chỉ nói: “Cảm ơn chú Đồng.”

Sau khi ra khỏi văn phòng, sắc mặt Diệp Như Hề đều suy sụp.

Lúc này, di động lại rung lên một tiêng.

Cô lấy ra, click mở, một tin nhắn nhảy lên trên màn hình [ Chờ mong hợp tác. ] Diệp Như Hề tức giận đến mức thiếu chút nữa đã ném luôn điện thoại.

Có được kỳ nghỉ ba ngày, Diệp Như Hề quyết định ngôi trong nhà nghỉ ngơi, mây ngày nay thật sự gặp phải quá nhiêu chuyện, cả thể xác và tinh thân đêu mỏi mệt.

Nhưng ngay lúc cô đang muốn ngủ nướng tới tận trưa, ngày hôm sau, chuông cửa đã bị người ta ân từ rất sớm.

Diệp Như Hề bực bội từ trên Pha bò dậy, đeo kính mắt rồi mới mở cửa bụng đây oán giận còn chưa kịp nói ra đã nuốt trở về, không thể thôt nên lời.

Chỉ thấy đứng ở cửa, chính là Tiểu An và Nhạc Nhạc đang ôm theo hộp quà.

Diệp Như Hề ngắn ra một chút, sau đó lại lập tức đóng cửa lại rôi vội vội vàng vàng bắt đầu trang điềm.

Tạ Trì Thành đã mất trí nhớ! Nhưng Tiểu An và Nhạc Nhạc thì không nhaI May mắn là cô mạng kính lên rồi, tóc còn lộn xộn như ô gà, hẳn là nhận không ra.

Tiểu An và Nhạc Nhạc nhìn cánh cửa đột nhiên bị đóng lại, Nhạc Nhạc bắt an hỏi: “Anh trai…… nhìn chúng ta rất dọa người sao?”

Tạ An còn đang đắm chìm trong cảm giác quen thuộc mới vừa rồi, nghe thây một câu của em gái thì mới phục hồi tinh thần.

“Sẽ không, khả năng…… là có chuyện gì đó thôi? Chúng ta cùng đứng đợi một lát.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.