Chương trước
Chương sau


Chương 748

Diệp Như Mạn ngắn người, không nghĩ tới đối phương còn có thê đỡ được một tát của mình, chỉ là cánh tay bắt lẫy tay cô ta giỗng nhự chỉ còn lại da bọc Xương, ngón tay trăng bệch gây guộc quá mức, càng khủng bó hoh chính là đôi mắt Diệp Như Hề.

Rõ ràng nhìn qua thì yếu ớt, nhưng vẻ chết chóc toát ra từ đôi mắt khi cũng đủ để Diệp Như Mạn kinh hồn táng đảm một hồi, sau khi lấy lại tinh, thân thì phát hiện chính mình yêu thế, liền càng tức giận, há mồm nói ra lời thoại đã chuẩn bị sẵn “Diệp Như Hề!

Sao cô còn dám mò tới tang lễ của cha cơ chứ! Cô chính là hung thủ giết người! Cha là bị cô làm cho tức chêt!” – Lời nói vừa dứt, không ít người đều lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Diệp Như Mạn rất vừa lòng, càng thêm lớn tiếng: “Cô không xứng xuất hiện ở chỗ này! Mau cút đi!”

Diệp Như Hề buông lỏng tay ra, lùi về phía sau một bước, nói: “Tôi tới đề xem.”

Thái độ bình tính, dường như thật sự chỉ là đến xem mà thôi.

Diệp Như Mạn cảm thấy kỳ lạ, sao đến. mức này rồi mà còn có thể bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ còn có chiêu gì khác _: Nhưng tầm mắt dừng ở cánh tay khác đang rũ xuống của Diệp Như Hề, nhìn thấy băng gạc băng bó vết thương, cô ta lại thở dài nhệ nhõm một hơi.

Người này, thật sự đã tự sát?

Vậy thật đúng là quá tốt!

Diệp Như Mạn hận không thể cười to thành tiếng, hung hãng trào phúng một phen, nhưng vì cần tới diễn xuất, trong lòng. mạnh mẽ nghẹn lại.

Nhưng chuyện này không có nghĩa là cô ta sẽ đề yên cho Diệp Như Hê!

Đầu óc Diệp Như Mạn Xoay chuyền, nghĩ tới một ý kiến hay nào đó, liên đỏ mắt nói: “Nếu cô đã muốn tới nhìn cha, vậy thì quỳ xuống! Quỳ xuống mà sám hồi!”



Để đối phương quỳ xuống trước mặt cô ta, sảng khoái đến cỡ nào đây!

Diệp Như Mạn hận không thể nhìn  thấy Diệp Như Hề chật vật khổ sở, càng thảm càng tốt.

Nhưng Diệp Như Hề chỉ nhẹ nhàng cười một tiêng, nói: “Không, tôi chỉ là đến xem, tôi sẽ không quỳ ông ta.”

Lúc này, Vu Bình đi lên trước, hai mắt đấm lệ nói: “Cha cháu đã qua đời rồi, cháu coi như cho ông ấy chút thanh tịnh đi, coi như dì câu xin cháu.”

Vụ Bình mắt thây con gái mình sắp lòi đuôi, vội vàng tiên lên cứu cánh, trận hôm nay nhất định phải diễn cho tốt!

Tuyệt đôi không thê xảy ra sai lầm!

Đặc biệt là bà ta còn mới tới một số nhân vật lớn nữa!

Diệp Như Hề nghe Vu Bình nói, trong lòng không hề gợn sóng, dường như cô thật sự chỉ là đên xem, cô không có đối đầu khắc khẩu với bắt cứ ai, chỉ là đứng ở trong một góc, lẳng lặng đứng đó.

Tống Giai vẫn luôn lưu ý tới cảm xúc của Diệp Như Hề, sau khi xác định cô cũng không có phản ứng quá kích mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Vụ Bình gọi Diệp Như Mạn rời đi rồi, cô ta còn tức giận bất bình, đè thấp giọng nói: “Mẹ, mẹ kéo con đi làm cái .. gì! Con rất muốn nhìn thấy cô ta quỳ xung trước mặt mọi Tgướt”

“Con phát điên cái gì, con càng chèn ép thì người ta càng nghĩ chúng ta Hong nói lý, con phải lùi một bước, đề Diệp Như Hề trở thành đứa con gái bất hiếu, hiểu chưa?”

“Nhưng mà mẹ xem vẻ mặt khó ưa của nó kìa !”

“Mau nhịn xuống cho ta, lát nữa người họ Cố sẽ tới đây, mau nhịn xuÔng.”

“Nhà họ Cố? Ý mẹ nói là họ Có kia?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.