Chương 466
Sau đó, anh trực tiếp đem máy món quà khoá vào két sắt trong phòng làm việc, thậm chí còn cô ý bỏ ra một phản hợp đồng, bắt động sản đề chừa chỗ đặt mây món quà này vào.
Đối với anh, những thứ tài sản kia có đáng giá đến đâu thì anh cũng không quan tâm bằng những thứ này.
Nhanh chân rời khỏi phòng làm việc, Tạ Trì Thành hận không thể nhìn thầy Diệp Như Hề ngay lập tức.
Nhưng khi đi ngang qua phòng mình, anh hơi dừng lại, dựa vào cạnh cửa, nhìn bóng người đang thận trọng tiến vào bên trong.
Anh đột nhiên lên tiếng: “Hề Hề, em là trộm đây à?”
Diệp Như Hềề giật mình, tim đập nhanh hơn, buột miệng hỏi: “Anh không phải đang ở trong phòng làm việc sao?”
Tạ Trì Thành giật giật khóe môi, sải bước đi vào phòng, bật đèn lên, lập tức nhìn thầy vẻ mặt của Diệp Như Hề đang chột dạ đứng ở bên giường.
Anh chậm rãi tiền lại gần.
Anh vừa tiền lên một bước, cô lập tức lùi lại một bước, cho đến khi lưng cô chạm vào vách tường phía sau.
Tạ Trì Thành dùng một tay chống ở sau tai của cô, bao phủ cô trong vòng tay của mình, thanh âm của anh trâm thâp, mang theo một tia nguy hiểm.
“Em muốn đem mình đóng gói tới đây thì không cân phải lén lút như vậy đâu.”
Diệp Như Hềề ngắn người, sau đó mói hiệu ra ý của anh, trừng mắt liếc anh một cái, nói: “Anh còn nhớ người phụ nữ bị anh ném ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-mami-lai-tron-roi/2330184/chuong-472.html