Chương 332
“Mamil Mami, mẹ sao vậy? Mẹ đừng khóc, con sẽ không hỏi nữa, con xin lỗi, mẹ đừng khóc…
Tạ An muốn đi tìm khăn giấy nhưng lại bối rồi, lần đầu tiên nhìn thấy mẹ khóc, cậu cảm thấy rất đau lòng.
Diệp Như Hề vươn tay ôm Tiểu An vào lòng, ôm thật chặt, thấp giọng nói: “Tiêu An, con có tin mẹ không?”
“Mami, mẹ đang nói cái gì vậy? Mẹ là mẹ của con, con đương nhiên tin mẹ rồi!”
Lòng cô chọt dịu lại, những. lời bào chữa vội vã ra đến miệng đều bị nuốt xung.
“Mẹ bị người khác đánh ngất xỉu, lúc tỉnh lại thì đã ở trong khách sạn rồi.
Tiểu An, con biết điều đó đúng không?”
Tạ An do dự, nhưng vẫn gật đầu, nói: “Mẹ bị người khác hãm hại sao?”
“Ừm.”
“Vậy…me có biết đó là ai không?”
“Mẹ không biết.”
“Cha có biết không?”
“Mẹ không biết, mẹ chưa nói cho cha con biết.”
Tạ An bỗng. nhiên dâng lên một cảm giác rất muốn bảo vệ mẹ, cậu ôm chặt lấy mẹ, nghiêm túc nói: “Mẹ đừng Sợ, con sẽ bảo vệ mẹ, đừng SỢ.
Giọng nói dịu dàng của Tạ An đã sưởi âm trái tim của Diệp Như Hề.
Cô ôm chặt lấy con trai và thì thầm: “Tiểu An, mẹ không sao cả.”
Một lúc sau, cô mới buông Tạ An ra, nghiêm túc nói: “Làm sao Tiêu An biệt được?”
Tạ An do dự một chút và nói: “Tối hôm đó mẹ không về, nên con đã nhờ tới sư phụ giúp con kiểm tra vị trí của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-mami-lai-tron-roi/2329896/chuong-328.html