Chương trước
Chương sau


Chương 254

Diệp Kiến Nam cũng cầm lên một bức ảnh, sau khi nhìn rõ thì sắc mặt của ông ta đỏ bừng, trong cơn tức giận ông ta đã tát một bạt tai vào mặt Diệp Như Mạn.

Diệp Như Mạn hét lên một tiêng, ngã xuông một bên, khóc sướt làn rồng lên: “Không phải con, là..

người đó dụ dỗ conl Hu …hu.. nh cha, không phải lỗi của con, hu…hu…hul”

Vu Bình chỉ tiêc rèn sắt không thành thép, trừng mắt nhìn chăm chăm Diệp Như Mạn, tức giận nói: “Con… Con đã làm ra cái gì thê này!”

Diệp Như Mạn hoảng sợ, giật lây bức ảnh và tuyệt vọng giải thích: “Mẹ ơïil Mẹ ơi! Nghe cọn nói! Không phải conl Là anh ta dụ dỗ con! Con chỉ không cân thận bị mắc lừa! Đúng! Khăng định là Diệp Như Hề có ý tìm người hãm hại con!”

Diệp Như Mạn chỉ vào Diệp Như Hề, dứt khoát đem tất cả mọi tội lỗi đỗ hết lên người cô.

Cha Diệp nhìn cô con gái nhỏ đang bối rồi, rồi lại nhìn về phía cô con gái lớn đang. cúi đầu im lặng, nói: “Tiểu Hề, là mày làm sao?”

Diệp Như Hề nghe thấy những lời này, ủ rũ thở dài một hơi, một tia chờ mong yếu ớt trong lòng đã bị dập tắt.

Thấy cha tin tưởng mình, Diệp Như Mạn càng thêm điên cuông, hét lên: “Đúng! Chính là chị tai Chị ta đã tìm người để gài bẫy con! Cha, mẹ, Trì Thành, không phải lỗi của conl Đều là lỗi của Diệp Như Hài! Chị ta ghen tị với con vì con có thề trở thành Tạ phu nhân, vì muôn giành người đàn ông với conl Vậy nên chị ta mới hãm hại conl “



Cha Diệp. thấy Diệp Như Hề vẫn không mở miệng nói chuyện, có cảm giác là cô đang chột dạ, tức giận nói: “Như Hề, mày tốt nhất hãy cho cha một lời giải thích, tại sao li hãm hại Như Mạn?”

Nửa buổi sau, cuối cùng Diệp Như Hề cũng lên tiếng.

“Diệp tiên sinh, chúng ta cắt đứt quan hệ cha con đi.”

Một câu nói này, tựa nhữ quả bom nỗ dưới nước, khiên mặt nước yên ả nỗ tung.

Diệp Kiến Nam sững sờ nhìn Diệp Như Hề, cỗ họng của ông ta như bị chặn lại, nửa buôi mới thôt ra được một câu: “Như Hề, mày đang nói cái gì vậy?”

Nhìn thấy vẻ mặt khó có thể tin của cha mình, trái tim Diệp Như Hề vô thức dịu đi, nhưng nổi đau sau lưng vẫn hiện rõ môn một trước mắt, cô lại cứng lòng, mở miệng nói: “Nếu cha đã không tin con, vậy thì chúng ta hãy cắt đứt quan hệ cha con đi, như vậy con sẽ không làm nhà họ Diệp mật mặt.”

Diệp Kiên Nam tức giận đên toàn thân run rây, cât giọng nói: “Mày vì chuyện này mà cất đứt quan hệ cha con sao? Diệp Như Hềt! Trong mắt mày còn có người cha này hay không? Công sức mây năm nay ta bồi dưỡng mày đều cho chó ăn rồi sao?”

Diệp Như Hề yên lặng lắng nghe, cô vôn tưởng răng mình sẽ đau đón khủng khiếp, nhưng cũng còn tốt, chăng qua chỉ là một cơn đau nhỏ xíu mà thôi.

Trái tim này đã vỡ vụn dưới gia pháp của nhà họ Diệp ngày đó rôi.

Trong mắt của Vu Bình lóe lên một tia vui mừng, bà ta ước Diệp Nhưứ Hề có thể rời khỏi nhà họ. Diệp, lhtg bây giờ bà ta không thể biểu hiện sự vui sướng trong lòng ra được. Bà tạ giả vờ nói: “Như Hề, sao con có thể nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.