Nhưng, điều anh không biết là giờ phút này trái tim của Diệp Như Hề đau đớn như dao cắt.
Làm sao có thể hoàn toàn không cảm động chút nào được chứ?
Một người ưu tú như vậy, lại nặng tình như cũ, ai cũng sẽ lưu luyến tham lam muốn giữ lấy phần tình cảm này, giữ lấy sự yên bình này.
Chỉ là, cô không làm được.
Cô không thể chỉ đơn thuần thích anh như
lúc trước, mà anh cũng không còn là chàng trai trong mắt chỉ có cô năm đó nữa.
Hiện thực sáu năm trước đã giáng cho cô một cái bạt tai, đến hiện tại vẫn còn đau lòng.
Đầu tiên anh là thiếu gia của nhà họ Lục, là người thừa kế mà nhà họ Lục đã dành không biết bao nhiêu thời gian và tâm sức bồi dưỡng ra, sau đó là chính bản thân anh, mà cô, lại không thể đảm đương được áp lực do anh mang đến.
Sáu năm trước khi cô còn có thể tin tưởng, anh lại bỏ đi. Diệp Như Hề biết mình không thể trách anh, nhưng nỗi đau đó vẫn ở lại như một bóng ma khó mà xóa nhòa trong lòng cô.
“Lục Tư Viễn, em sẽ coi như đêm nay không có chuyện gì xảy ra, những lời này em cũng sẽ xem như chưa từng nghe thấy.”
“Tiểu Hề…”
Em về trước đây.
Diệp Như Hề nói xong liền muốn rời đi, khi cô đi ngang qua, cổ tay đột nhiên bị nắm chặt, cô lại lần nữa rơi vào vòng tay của anh.
Khuôn mặt tuấn tú của Lục Tư Viễn dần tới gần cô, cả người Diệp Như Hề đều ngơ ngẩn, hơi thở càng lúc càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-mami-lai-tron-roi/1101185/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.