Trong đầu cô thì lý trí đang cảnh cáo, là cô không nên đồng ý, người như Tạ Trì Thành thâm sâu khó lường, cô cho tới bây giờ cũng đều không thể nhìn thấu anh, người này không thể vô duyên vô cớ có lòng tốt
như vậy được.
Nhưng, quá khó để cô có thể từ chối lòng tốt này.
Đặc biệt là mỗi lần Nhạc Nhạc nhìn thấy cô, ánh mắt hạnh phúc ấy và cả nỗi lo lắng sợ hãi bị bỏ rơi.
Lần nào cũng vậy, Nhạc Nhạc đều che giấu rất kỹ, con bé quá hiếu thuận và nghe lời.
Diệp Như Hề tự trách bản thân, cô một mực bôn ba với công việc để kiếm tiền, cố gắng hết sức để giành giật hy vọng sống sót cho Nhạc Nhạc, mà lại luôn sơ suất bỏ qua nhu cầu trong lòng con bé.
Mà hiện tại, Tạ Trì Thành lại nói với cô rằng cô cần phải lựa chọn giữa công việc và con cái.
Tạ Trì Thành cũng không thúc giục cô, mà là nói: “Lần trước, tôi đã hứa với Nhạc Nhạc sẽ cho em cơ hội phỏng vấn, nhưng em lại không thể ở lại Long Đằng. Lần này, em hãy suy nghĩ cho kỹ, rồi liên hệ lại cho tôi.”
Dứt lời, anh cất bước rời đi.
Diệp Như Hề đứng đó một lúc, nội tâm của cô lúc này vô cùng bình tĩnh.
Ngày hôm sau, Diệp Như Hề vẫn đi làm như bình thường, chỉ là cô phát hiện, Lục Tư Viễn có vẻ đang tránh mặt cô.
Lúc đầu thì không rõ ràng, nhưng có một lần cô cầm một tập tài liệu đi tìm anh, cô rõ ràng nhìn thấy bóng dáng anh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-mami-lai-tron-roi/1101181/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.