Thấy anh không có ý buông tay, Diệp Như Hề có chút gấp, khẽ cắn môi nói: “Nhạc Nhạc còn đang đợi tôi trong bệnh viện. Tôi đã hứa với con bé sẽ đi cùng nó đến kiểm tra sức khỏe. Con bé sẽ rất sợ.”
Lửa giận trong đáy mắt Tạ Trì Thành biến mất ngay lập tức, tăng thêm vẻ phức tạp, thấp giọng nói: “Tôi đưa em đi.”
Diệp Như Hề ngạc nhiên, nhưng cũng không từ chối, mặc dù cô không hiểu thái độ của Tạ Trì Thành, nhưng ưu tiên hàng đầu là nhanh chóng ở cạnh Nhạc Nhạc.
Trong xe, Diệp Như Hề kéo gương xuống, nhìn khuôn mặt tái nhợt của mình, nhanh chóng lục trong túi lấy cây son đỏ, che đi đôi môi tái nhựt.
Lúc dừng đèn đỏ, Tạ Trì Thành liếc cô một cái rồi đột nhiên nói: “Diệp Như Hề, em muốn tự mình nuôi Nhạc Nhạc sao?”
Động tác Diệp Như Hề dừng lại, đem son môi cất vào, vỗ nhẹ lên má làm ửng hồng một chút rồi mới nói: “ừm, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Anh dùng ngón tay gõ vào vô lăng và nói: “Chưa từng nghĩ qua tìm cho Nhạc Nhạc một người cha sao?”
Sắc mặt Diệp Như Hề đông cứng lại, giọng điệu mang theo đề phòng, nói: “Tạm thời tôi chưa nghĩ đến việc này.”
Tạ Trì Thành không tiếp tục nói nữa, kết thúc chủ đề kỳ lạ này.
Diệp Như Hề nhìn sắc mặt của anh ta có chút kỳ quái, đó là vẻ mặt khó hiểu, cô nghĩ đến vấn đề mình đã bỏ qua.
“Anh…sao lại ở đây?”
Cô ngã bệnh, mở mắt ra người đầu tiên cô thấy là Tạ Trì Thành, điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-mami-lai-tron-roi/1101176/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.