“Vốn tưởng rằng bên phía nhà họ Tôn có thể kéo cô ngã ngựa, không nghĩ tới cô còn có năng lực cứu vớt trở lại, Diệp Như Hề, tôi không thể không bội phục cô, nhưng cô không nên cướp đi Lục Tư Viễn của tôi.”
Nụ cười của Đường Anna có vẻ dữ tợn, khuôn mặt cũng vặn vẹo.
“Nếu cô bị bệnh, thì dứt khoát bệnh lâu hơn một chút đi.”
Đường Anna tìm tới nước đá, trực tiếp xối thẳng lên chăn của Diệp Như Hề, trơ mắt nhìn sắc mặt khó khăn lắm mới đỡ hơn của cô, lại lần nữa đỏ ửng lên vì sốt.
Trong lúc hôn mê Diệp Như Hồ giãy giụa muốn đẩy chăn ra, lạnh đến mức cả người run rẩy.
Đường Anna dứt khoát tiến lên, trực tiếp đè chăn lại.
“Khó chịu sao? Vậy thì đúng rồi, ở bệnh viện mà nằm chết dí thêm ít ngày đi.”
Mắt thấy cũng vừa phải rồi, Đường Anna liền đi gọi y tá tới, nói dối là bản thân mình không cẩn thận để đổ nước lên chăn.
Mà Diệp Như Hề lại bị sốt cao hơn.
Khi Lục Tư Viễn xử lý xong mọi việc, vội vội vàng vàng chạy tới bệnh viện, lại biết được Diệp Như Hề vừa được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Đường Anna khóc lóc nói: “Đều do em, là em không chăm sóc tốt cho Như Hề, Tư Viễn anh mắng em đi, đều do em sai, do em chăm sóc cô ấy mà quá mệt mỏi, không cẩn thận ngủ gà ngủ gật, nước bị đổ ra mà không có phát hiện, chờ tới khi phát hiện ra thì.”
Lục Tư Viễn vốn đang muốn trách cứ thì nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-mami-lai-tron-roi/1101168/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.