Diệp Như Hề nắm chặt tay, nói:
“Được.”
Sáu năm qua đi, cô lại trở về căn nhà này một lần nữa .
Chỉ là lúc này đây, cô không hề là Diệp Như Hề yếu đuối đáng khinh của 6 năm trước nữa.
Khi Diệp Như Mạn nhận được tin báo của mẹ mình, biết được bà ta đã đem Diệp Như Hề đón trở về, Diệp Như Mạn tức giận hất vỡ chiếc ly trước mặt.
“Mẹ! Mẹ điên rồi sao! Vì sao mẹ còn đón con khốn kiếp đó trở về nhà! Con thật vất vả mới trở
thành Tạ phu nhân, mẹ làm vậy là muốn hại chết con à!”
“Con hoảng cái gì?”
Diệp Như Mạn chịu không nồi dáng vẻ mẹ mình còn bình tĩnh thong dong như vậy, mở to hai mắt nói:
“Mẹ! Mẹ thật sự choáng váng rồi à? Còn không nhanh chóng gọi người tiễn cô ta đi, ở lại nơi này nếu mọi chuyện bị lộ ra thì làm sao bây giờ?”
“Câm miệng! Con cũng chẳng hề làm ra cái gì cả!”
Diệp Như Mạn thấy mẹ mình tức giận, lập tức bày ra vẻ mặt lấy lòng, ôm cánh tay bà ta rồi nói:
“Mẹ, mẹ cũng đừng nóng giận, là do con quá ngu ngốc, mẹ nói xem tại sao lại đưa cô ta quay về đây thế?”
“Bên phía bệnh viện nói là cha con có khả năng sẽ tỉnh lại, tạm thời không thể ra tay xử lý nó được, huống chi để mối nguy hiểm đặt ở phía dưới mí mắt của mình là an toàn nhất, có đứa con của con đê tiện đó ở đây, có cho nó cũng không dám lật mình.”
“Mẹ, năm đó vì sao lại không mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-mami-lai-tron-roi/1101046/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.