Hoắc Hạo Nhiên nói xong điều anh muốn, anh lúc này mới từ từ từng bước tiến đến đám đàn em của Tần Uyên, khí chất muốn đè bẹp cả bọn, anh nói: "Hoắc Hạo Nhiên tôi xưa nay ân oán rõ ràng, tôi không vô cớ hại người vô tội, các người vốn không liên quan, có thể đi khỏi đây. Còn Tần Uyên và cô ta, một người cũng đừng mong rời khỏi đây, dĩ nhiên nếu các người muốn cùng hắn và cô ta chết chung, Hoắc Hạo Nhiên tôi cũng sẽ không khách khí mà toại nguyện cho các người."
Đám thuộc hạ của Tần Uyên vừa nghe Hoắc Hạo Nhiên nói sẽ tha chết cho bọn họ, trong lòng quả nhiên dao động. Nhưng bọn họ đi theo Tần Uyên nhiều năm, quả thật bỏ mặc hắn thì lại mang tiếng vong ân bội nghĩa, nhất thời không khí lâm vào trầm mặc.
Đúng lúc này, Tần Uyên bỗng cười lớn, "Hahahaha...!" Tràng cười của hắn càng lúc càng như một kẻ điên, hắn hai mắt đỏ ngầu, bỗng nhiên bật dậy, lao tới chỗ Hoắc Hạo Nhiên đang đứng, gầm lên: "Hoắc Hạo Nhiên, tao có chết cũng không để mày đắc ý đâu, muốn tao chết, trừ khi mày cũng chết.''
Hoắc Hạo Nhiên đang quay lưng về phía Tần Uyên, anh vừa quay lại đã bị Tần Uyên vồ lăn xuống đất, tình thế bất ngờ xảy ra khiến đám người cả hai bên đều trơ mắt, không ai kịp làm gì. Chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Tần Uyên dùng hết sức của hắn mà giữ chặt Tần Uyên, vừa gào lên: "Khốn kiếp, mày tưởng tao là thằng ngu sao, tao có chết cũng phải kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-kieu-ngao-bao-boi-mami-dung-hong-tron/3608820/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.