Hạ Vy Vy ngồi ở trên sofa nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, mắt sáng quắc cái hột kim cương to đùng này: "U chao ơi.." Lăng Ngạo Thiên ngồi kế bên, quản lý rót trà vào cốc cho anh. Người quản lý nói: "Mời Lăng tổng ạ.."
Anh nhăn cái chân mày lại không hài lòng: "Của vợ tôi đâu?" À.. là.. vâng.. tôi hiểu mà: "Dạ, của phu nhân thì đang nấu sữa ấm ạ."
Lăng Ngạo Thiên gật đầu, ảm đạm nói: "Sữa thường, không lấy sữa hoàng gia nấu không quá nóng.. ấm vừa đủ uống, bỏ muỗng nhỏ vào cốc cho cô ấy. Kêu người đi đến đường XX vào cửa hàng nhỏ mua cho cô ấy bánh socola." Hạ Vy Vy giật giật cái môi cười nói với anh: "Thiên, đừng như vậy."
"Kiểu gì cũng phải học thói quen này thôi. Mau đi đi." Anh liếc nhìn quản lý, quản lý lau lau mồ hôi nói: "Nhưng mà.. phu nhân ăn những thứ này sao ạ?"
Lăng Ngạo Thiên đặt bàn tay chống lên cái cằm, giọng điềm đạm nói: "Làm sao? Mấy người ăn ngon mặc sướng cho nên chê đồ vợ tôi ăn?" Người quản lý gập người cúi đầu: "Dạ không! Chúng tôi không dám ạ!" Hạ Vy Vy kéo kéo tay áo anh nói: "Thiên, em đau mắt."
Anh mặc kệ người quản lý liền hướng về phía cô: "Sát lại gần đây, đau ở đâu?" Cô cười cười nháy mắt người quản lý một cái, sau đó banh con mắt ra đáng thương nói: "A ui da.. người ta đau quá đi! Này.. anh xem này sao tự nhiên mắt em đau ghê." Cô lấy tay banh banh con mắt của mình ra..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-cung-chieu-vo-yeu-vo-han/2075656/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.